Kim Sơn Giang

Nước không đầy, sao giọt tràn, li vỡ
Hóa mong manh thay đổi một cõi lòng
Anh vô ý, đánh rơi vài chút giận
Em vỡ òa đập nát trái tim anh.

Trời mùa đông mây xám tựu long lanh
Chờ áp thấp chuyển thành cơn bão nổi
Giọt nắng mai không vơi miền cứu rỗi
Ngập đất trời sùi sụt rét căm căm...

Tình anh đã trong miền em nhạt thếch?!
Chỉ chờ thôi, một chút cũng vỡ nhòa
Bao vết nứt, rệu từ nơi sâu thẳm
Để lâu đài tình ái chốc tan hoang!

30.12.2013

Gửi Bình Luận Blogger

 
Top