$pagein
Phần 1: Mở Đầu
Chào các bác,
Có thể đọc cái tít nhiều bác ko hiểu là cái j, nhưng các bác sẽ hiểu ngay đây thôi. Đây là câu chuyện của em. Câu chuyện mà có lẽ cả đời này, chưa có trường hợp nào gặp phải. Câu chuyện mà đến tận khi ngồi đây em cũng ko thể ngờ đc mình lại là nhân vật phải trải qua nó cách đây ko lâu, và giờ vẫn còn cảm giác bàng hoàng buồn vui thăng trầm lẫn lộn...
Em định ko mang ra lên đây nhưng kì thực muốn tâm sự chia sẻ vs các bác, nhất là sau khi đọc được bức Tâm thư của 1 bác gửi cho cái bác bị gấu cắm sừng sau 4 năm yêu nhau. Cũng sắp cưới nhưng trớ trêu gặp cảnh gấu đang XH với thằng khác trong nhà, rồi sau đó quen và yêu đc 1 em năm 2 Ngoại thương và cưới nhau có 1 cậu con trai
Em có chút đồng cảm với chính bác ấy vì câu chuyện của em cũng gần giống vậy, nhưng nó khác người là ở chỗ...CHÍNH GẤU HIỆN TẠI CỦA EM ĐÃ KHIẾN EM PHẢI TÂM PHỤC KHẨU PHỤC !!!
Nói đến đây chắc các bác cũng hiểu đc phần nào ý nghĩa cái tít rồi. Em cũng ko muốn dài dòng nữa...
EM - thằng con trai Hải Phòng, bất cần đời, phóng khoáng phong lưu nhưng lại rất dại gái. Phải nói là, gái xinh hay gái xấu em dại hết, đhs Nhưng bố em đã dạy: dù phụ nữ vẻ bề ngoài xinh hay xấu thì họ cũng đáng đc tôn trọng, đc đối xử tử tế. Nên từ trước đến giờ, em rất đc lòng các chị các em. Em thì thân hình cũng bình thường, 1m7 có lẻ, 68kg, cuối tuần gym giếc đều đặn. Công việc hiện tại là đang góp vốn cùng mấy thằng cờ hó chơi thân vs nhau hồi ĐH thành lập công ty riêng, nói chung cv lúc lên lúc xuống thời kt khủng hoảng nhưng vẫn dư dả chút ít. Đây là cuộc sống hiện tại của em. Còn cách đây 1 vài năm có lẽ =.= ko ai có thể nhận ra được cái thằng chân đất mắt toét ngày nào.
Gia đình em cũng ko khá giả cho lắm, nhưng bố đi bộ đội, mẹ giáo viên thuần chất gia giáo, em cũng vào khuôn khổ từ bé. Bố mẹ em lúc nào cũng nắn em vào cái nếp là nhất định phải có bằng ĐH, phải tốt nghiệp ĐH. E thì bất cần đời, thích tự do vượt khuôn khổ, nên hết cấp 3 lên HN thi vào trường bố e mơ ước vs số điểm vừa đủ. Lên HN, cuộc sống em bắt đầu đổi thay, với 1 thằng thích tung hoành như e bị vào khuôn từ bé thì có lẽ đây là thời điểm e đc tự do tung cánh E học như học cho bố mẹ, cố qua hết các môn, còn đâu tập trung cho kế hoạch của cuộc đời mình là khởi nghiệp cùng mấy thằng bạn. Toàn bộ thời gian công sức e dành cho dự án riêng, VÀ CŨNG CHÍNH VÀO LÚC KO NGỜ TỚI NHẤT NÀY EM QUEN GẤU CŨ (gọi là K - tên nv đã đc thay đổi).
Em quen K hết sức tình cờ bất ngờ. Mấy thằng bạn em nó tăm tia đc mấy em khóa dưới và đố em quen đc K. K rất xinh, trắng và khuôn mặt dễ nhìn. Là tiểu thư con nhà khá giả nhưng rất thân thiện và có phần đong đưa Lúc đấy em chỉ nghĩ là: Tưởng thế lào, thôi tội j ko thử.
Rất nhanh chóng với tính ga lăng và biết nhường nhịn phụ nữ của em, 1 tháng sau em và K đã chính thức in a relationship trong mấy con mắt hau háu của mấy thằng bạn.
Một thằng FA cả thế kỉ nay, chỉ có vài mối tình vắt vai thời đi học thì giờ đây, có 1 cô người yêu xinh xắn, bao nhiêu đứa nhìn vào mơ ước, em rất chi là hãnh diện Em chiều K lắm. Lúc ấy em tự đi làm nên cũng đã có ít vốn riêng, thỉnh thoảng dẫn K đi mua sắm, đi ăn nhà hàng. Những ngày kỉ niệm ko quên tặng quà. Các bác đừng bảo em dại gái quá đâm ra mù quáng Căn bản vì là, em cũng nói rồi, em rất trân trọng phụ nữ và rất chiều con gái. Gì chứ con gái mà đi chơi với em, kể cả bạn bè bình thường cũng chẳng bao giờ e phải để chúng nó phải chủ động trả tiền cả.
K rất ngoan, đi đâu cũng nhắn tin thông báo với em, em bận việc công ty cả ngày nhưng vẫn rất yên tâm có cô ny ngoan ngoãn xinh đẹp. E càng chiều K hơn. Những lúc K mệt mỏi, e nhắn tin và động viên cô ấy. Những đợt K bận thi, e dành thời gian quan tâm cô ấy nhiều hơn để K thi cho tốt. Khi K thi xong, e dẫn K đi chơi và mua cho cô ấy những món đồ cô ấy thik. Và cũng từ đấy, e cũng chủ quan, vẫn tưởng tình yêu mình êm đẹp trôi qua, tưởng 1 thằng ny lí tưởng thế này, K chứ mấy K cũng phải cố gắng bám riết
Sau 1 ngày mệt mỏi, ở bên K là em thấy vui rồi. Em yêu K nhiều lắm Tính em cũng ko thích chơi bời và tơ vương 1 ai khác, nên yêu K à chỉ biết mỗi K thôi. À mà có mỗi 1 cái là: K ko biết nấu ăn, chắc tiểu thư từ bé quen, e thì vì yêu K nên cũng kệ, sau này lấy nhau về rồi tính.
Cố gắng phấn đấu ra trường tốt nghiệp mang bằng ĐH về cho bố mẹ, đồng thời công việc làm ăn riêng ổn định có chút dư dả là sẽ giới thiệu K cho bố mẹ. Nói chung tương lai em, em đã vạch sẵn ra hết rồi.
Thế đấy các thím ạ, em tưởng cuộc sống màu hồng sắp sửa diễn ra theo đúng những j em vạch Nhưng mà...cái đm, nó đ' để mình yên
Sau khi em đi có việc ở Đà Nẵng mấy hôm, khi trở về HN định tổ chức 1 cái j đấy nho nhỏ mừng ngày kỉ niệm yêu nhau của bọn em, thấy K có thái độ khác hẳn với em. Có thể nói là, những bác nào đã từng thế này thì sẽ rất hiểu cái cảm giác đó, nó chột dạ và hoang mang khủng khiếp Em ko muốn nhớ lại, và sẽ ko bao giờ muốn hình dung lại cảm giác đó.
Em lại rất nhạy cảm với thái độ của con gái, nhưng em vẫn tỏ ra bình thường, ôm chầm lấy K và hôn nhẹ:
- Nhớ anh ko??? Ngày mai em có nhớ là ngày gì ko??? Em để ý thấy thái độ của K rất hời hợt:
- Ngày gì vậy anh? Mấy hôm em bận thi e ko để ý
E lẩm bẩm: thi xong mie nó giữa kì từ tháng trước rồi, bây h còn thi cái mẹ gì nữa
Nhưng e vẫn cố nói nhẹ:
- Là ngày đó đó em! Dành cả ngày mai ở bên anh nhé!
Thấy K vâng vâng dạ dạ rồi vào trong phòng tắm E mệt quá sau cả ngày đi đường dài, nằm thườn ra giường định đánh 1 giấc thì điện thoại K có tin nhắn, bình thường thì e ko muốn can thiệp vào quyền riêng tư của cô ấy (dù biết mật khẩu) nhưng đhs lần này em tò mò vl, chắc trời thương em muốn giúp em tỉnh táo những lúc cần thiết.
Em mở tin nhắn ra đọc thấy người gửi đến là "Anh L :x". Tsb nó, lưu tên là Anh L thôi thì bố cũng chả buồn đọc, nhưng mà lại thêm cái kí tự ":x" làm clg =.=
Thấy trong phòng tắm K xối xả mở nước rồi bật cửa đi ra, em vứt mẹ nó đt xuống dưới gối rồi đứng dậy chuẩn bị đi về, mặt tỉnh bơ như chưa hề có chuyện gì xảy ra :| :| :| K đi ra hỏi em:
- Có phải e vừa có tin nhắn ko nhỉ? Cái đt e để đây đâu rồi, a có thấy nó ko?" - rồi cuống lên đi tìm.
Mẹ nó chứ, dzai gọi 1 cái mà đã tớn lên rồi =.= Chả nói chả rằng, em bảo hôm nay em mệt e về nghỉ đây, rồi ra cổng dắt xe đi về thẳng, làm con bé há hốc mồm ngỡ ngàng.
Tối về em cứ băn khoăn thằng L là cái thằng mặt l nào mà K lưu tên thân mật thế. Tính em nó đã tò mò mà chưa biết đc nguyên nhân em cắn rứt vô cùng. Tối K nt cho e hỏi: "Chiều nay a sao vậy? Giận e gì à? Hôm nay e cũng mệt mà, đừng giận e nhé". E cũng thấy xuôi xuôi, nhưng cũng chả buồn rep, xem mai nó nói gì tiếp.
Sáng hôm sau e đến nhà K từ sớm (đi làm tự do nó sướng thế đấy, chả phải xin phép nghỉ việc sếp nào) thấy K ko có nhà, gọi mãi chả nghe máy, dòm vào chỗ khóa cửa nhỡ may nàng bị làm sao ở trong nhà (vì K ở 1 mình), cũng ko thấy ai. E ở trước cửa đợi K luôn.
1 tiếng...tiếng rưỡi...thấy có tiếng xe máy nổ om sòm ngoài cổng rồi 1 lúc sau K đi vào. Thấy em K giật mình. E hỏi, sao hốt hoảng thế, K bảo là:
- E tưởng chiều a mới qua, e vừa sang nhà đứa bạn - rồi toe toét cười.
E cũng tin tin, vào trong nhà e vòng tay ôm nhẹ K rồi chìa ra cho K món quà e mua trong Đà Nẵng. K tỏ vẻ rất vui mừng, rồi hôn trộm em 1 cái. Bao nhiêu cái gọi là nghi ngờ giận dỗi từ hôm qua đến giờ trong em bay sạch
$pageout $pagein Phần 2
E bảo K chuẩn bị đi rồi đưa K đi ăn ở 1 nhà hàng nổi tiếng K vào trong phòng thay đồ, để lại cái túi xách ở ngoài, nhanh như cắt, e tìm ngay cái điện thoại và bao nhiêu sự tò mò lại nổi lên. Em giở ngay mục tin nhắn ra và đọc.
Những gì đập vào mắt em lúc đấy em sẽ ko bao giờ quên đc. E thì e dại gái thật đấy các bác ạ, nhưng nhiều năm chinh chiến trên thương trường, cái câu "một lần bất tín vạn lần bất tin" cũng ám vào người em rồi
Vẫn là thằng chó L mặt l ấy. Nội dung những tn gần đây e có thể tóm tắt cho các bác như sau:
L: H có nghi ngờ j ko? Sáng mai vẫn đi vs a đc chứ?
K: Vẫn đi đc mà a, hihi, a H mới về chắc mệt quá ko để ý j đâu, sáng mai a qua đón e nhé
L: Ừ mai ra chỗ cũ e nhé babe
K: Ok a, đón e nhé, nhưng ko đi đc cả ngày đâu
L: Vì sao cục cưng của a
K: Hình như mai a H bảo qua kỉ niệm ngày j đó của bọn e, e chả nhớ nữa *đọc đến đây e bắt đầu sôi máu*
L: Thôi kệ nó đi, bao h e mới thoát đc nó đây
Đm đời, lúc này e chỉ muốn đập mẹ nó cái đt của con gấu ra thôi. Các bác từng bị cắm sừng cũng hiểu quá rõ cảm giác này rồi đúng ko
Cái đ' gì mà cục cưng, clg mà "e chả nhớ nữa". Nó coi mình là cái gì chứ nhỉ. Chiều chuộng nhường nhịn hết lòng với nó, nó cũng chỉ coi đó như là nghĩa vụ ư Là ngày kỉ niệm tròn 8 tháng yêu nhau nó cũng ko buồn nhớ đến thì khác gì vả vào mặt mình 1 cái tát đau đớn Đau vê lờ các bác ạ
Em thấy là, chiều gấu quá là đâm hóa hư các bác ạ. E chiều chuộng K như vậy, nó hóa hư cũng đúng thôi. Đến lúc mình thất thế ko còn đc dư dả để chiều chuộng nó đc như trước, nó trở mặt với mình lúc nào ko biết Thốn quá
Nghĩ là làm, em đập mẹ cái điện thoại em mua tặng sinh nhật nó xuống đất thật, nát cmn màn hình, K hốt hoảng chạy ra, nhìn trân trân vào em và hét lên:
- Anh làm cái gì đấy?
Rồi ngay sau đó, như hiểu đc chuyện gì đang xảy ra, K ko nói gì nữa và bảo em về đi. Nó bảo em về các bác ạ. WTF??? CLGT????
Đc thôi, em về thẳng luôn ko nói ko rằng 1 câu nào, cũng ko cần biết sau đấy ra sao. Trên đường đi về em phóng xe như 1 thằng điên trên đường Kim Mã, vừa đi nước mắt vừa chảy lạnh hết 1 bên má. Tổ sư, mọi hôm đường này tắc vl sao hôm nay vắng vậy, em càng phóng nhanh.
Nghĩ lại những ngày ở Đà Nẵng, bận cv nhưng e vẫn hàng ngày hỏi han gọi điện cho K. Nghe giọng K là e đã thấy ấm lòng rồi. Vẫn tưởng rằng hằng ngày đi học về, ngoan ngoãn nt cho e, đi chơi vs mấy đứa bạn cũng báo cáo em...
Biết đâu bất ngờ
Em bị cắm sừng từ lâu
Mà tại sao chuyện đó lại xảy ra đối với em chứ. Chiều chuộng con gái có ngày phải nhận lại đc kết cục thế này ư. Đời bất công vl, đéo hiểu nổi bọn con gái
$pageout $pagein Phần 3:
Về đến nhà, em đoán K nó khóc lóc ghê lắm, e định gọi điện lại xem tình hình thế nào, cũng mủi lòng, nhưng nhớ ra đt K bị em đập hỏng cmnr còn đâu
Tu hết 2 lon bia, em nằm nhìn lên trần nhà ngắm thạch sùng. Đời nhọ vl. Nước mắt em lại chảy. Bao năm bôn ba, làm ăn thất bát e ko khóc, nhưng khóc vì con gái thì đây chắc lần đầu tiên T________T Em tắt mẹ điện thoại, ngủ lúc nào ko biết.
Sáng dậy thấy hàng chục cuộc gọi từ số lạ. Em phi đến ngay nhà K. Thấy K đang ốm lăn lóc nằm ở giường. E thương quá mua cho cô ấy bát phở. Đợi cô ấy ăn xong. Em bình tĩnh nói chuyện với K:
- Giờ thì em tỉnh táo chưa, e nói đi
K ko 1 giọt nước mắt, nó vẫn nói ra câu gì. E hết kiên nhẫn, nhìn thẳng vào mắt K:
- Nói cho anh nghe đi, L là ai? Tại sao e ko nói? Sao e nỡ làm thế với a???
- E cũng ko muốn giấu a làm gì. Ừ thì e thik a L đấy, e có cảm tình vs a L đấy.
Đ** cụ đời chó má vl. Đã ăn cắp lại còn la làng chứ các bác E biết phải xử lí sao với trường hợp này đây. Đọc những bài của các bác tâm sự, e thấy lúc phát hiện gấu ngoại tình, chúng nó khóc lóc xin lỗi ghê lắm mà, sao K nó lại...như vậy với em
Lòng em đau thắt:
- Thế sao e ko nói gì với a. Em thik L như vậy, sao e ko nói
Lúc này nó mới nhỏ nước mắt
- E sợ mất anh - rồi òa lên (WTF??? thế tóm lại là nó muốn gì hả các bác)
Nội tâm e giằng xé kinh khủng. Con gái có quyền đem mình ra lựa chọn ư ??? Nhưng phần khác, e thấy nó càng khóc to e càng thương. Càng muốn cố gianh giật nó về phía mình
Chắc nhiều bác đọc đến đây lại muốn chửi em rồi đúng ko ạ Lấy đĩ về làm vợ chứ ai lại lấy vợ về làm đĩ. E cũng biết thế chứ. Nhưng 1 khi tình cảm e đã trao ai e khó có thể lấy lại đc lắm. E càng tổn thương càng yêu nhiều thì phải.
Em dỗ K cho cô ấy nín, và lại bình tĩnh nói chuyện. Nói thật chứ, e phải khâm phục em lúc ấy vl các bác ạ. Bình tĩnh và nghiêm túc đến bất ngờ
- Được, cứ coi như là e có quyền lựa chọn đi. A yêu e, nên a sẽ để e lựa chọn, a cho e thời gian suy nghĩ
Nói xong, e lạnh lùng ra về
Giờ nghĩ lại thấy mình cao thượng vl.
E chả có làm ăn đc cái đéo gì cả. Mấy thằng bạn rủ đi nhậu, bảo bỏ quách đi cho rồi. Khổ, bảo bỏ là bỏ đâu có dễ thế đc. E lại lê tê phê đến tận sáng. Về nhà mở đt thấy 1 đống tin nhắn. Đm, con gái thích nhắn tin thế nhỉ =.=
Đại loại là K nhắn cho e ntnày các bác ạ, để e túm váy cho nhanh:
- Em yêu anh, H à, a rất tốt vs e. Nhưng những ngày a đi xa a L quan tâm e rất nhiều, e cũng có chút cảm tình vs anh ấy. Em xin lỗi. Bọn e cũng mới chỉ quen nhau cách đây ko lâu thôi, chưa làm gì cả đâu
Đm, làm gì thì nó nói cho mình biết đấy =.= L quan tâm đến em, thế chắc anh thì ko chắc =.=
E thấy trong trường hợp này, níu kéo chả có ích mẹ gì. Bọn con gái càng làm kiêu. Thôi thì e quyết cứ để kệ mie đôi trẻ, dù trong lòng còn yêu K rất nhiều
Rồi tin nhắn cuối cùng K nhắn cho e là:
- Sáng mai a chở e đi học nhé. Nhớ a lắm!
E lại suy nghĩ các bác ạ, đhs nghĩ nhiều vl mà cuối cùng chả đi đến đâu =)) động vào mấy chuyện tình cảm là e đ' thể tỉnh táo và quyết đoán đc.
E biết tính K thân thiện thoải mái, có phần hơi đong đưa, lại xinh đẹp. Yêu K e cũng xác định, nếu gặp những thành phần chất hơn mình K cũng sẽ dễ siêu lòng lắm. Nhưng e ko ngờ, mọi việc nó chớp nhoáng như vậy, vào lúc mình ko ngờ tới, và cũng ko thể chuẩn bị từ trước.
Lại còn thế này nữa. Thằng L này nó trong hội nhiếp ảnh, chắc hay rủ rê K đi chụp ảnh rồi làm quen tán tỉnh. Khổ thế chứ, vì cái đẹp nên con gái dễ sa ngã thế ư =.=
Chả cần đợi K có câu trả lời, e cũng đã có quyết định cho riêng mình
$pageout $pagein Phần 4:
Sáng hôm sau e đến chở K đi học đúng hẹn, em vẫn ko nói gì, mặc cho K ngồi sau ôm eo rồi làm nũng. Con gái là chúa có cái bài làm mềm lòng đối phương, làm mình ko thể cứng đc
1 ngày...2 ngày...rồi vài ngày. Bọn em lại trở nên bình thường. Em quản lý gấu chặt chẽ hơn, cả về chuyện nhắn tin. K sắp thi cuối kì nên e bảo: cố thi cho tốt rồi thi xong anh cho đi chơi. K cười - 1 nụ cười khiến lòng e muốn xao xuyến. Nụ cười khiến e ko muốn rời xa :(
E lụy tình quá các bác ạ, dù biết mình làm thế là đ' đúng nhưng yêu K, em biết phải làm sao đây :(
2 tuần trôi qua. Buổi sáng đẹp trời hôm ấy, em lên Sở đầu tư làm thủ tục giấy tờ, trước khi đi gọi cho K xem K đã dậy chưa. Thấy giọng thều thào ngái ngủ, em cũng yên tâm. Đi về, tính rẽ vào quán cafe la cà với bọn bạn, đi qua Garden thấy cái dáng quen thuộc, đang nhí nhảnh đi bên cạnh 1 thằng cũng khá cao to cầm cái máy ảnh nháy liên hồi.
Chả lẽ bây giờ em phi ra đấy cho chúng nó 1 trận. Linh cảm e mách bảo đó chính là thằng L. Mà có là thằng M N hay O đi chăng nữa, K nói dối em là mới ngủ dậy nhưng giờ lại đang có mặt ở đây là đéo thể nào chấp nhận đc rồi.
Em bình tĩnh (lại bình tĩnh vl -,-) dừng xe bên đường xem đôi trẻ làm những gì. Giở điện thoại gọi cho K nhưng ko thấy nhấc máy. 1 lúc sau thấy K nt lại
- E vừa đi đường ko nghe máy đc anh iu, e đến lớp rồi nè
Mẹ nó chứ, em nó diễn đạt quá các bác ạ. Ko thể đợi đc lâu, e đ' nhắn lại, về thẳng công ty và đợi đến tối. Tối nay, mọi việc sẽ có hồi kết.
Tối em đến thẳng nhà K, thấy em nó mệt mỏi như vừa đi hành xác về. Trong đầu mường tượng cái cảnh chúng nó cả ngày thác loạn với nhau, e đã điên tiết rồi
- Sáng nay học gì thế em
- À, e đến trường bạn nó nhờ học hộ, điểm danh hộ nó ấy mà
- Thế à, sáng nay a qua Garden thấy có người giống em lắm
Mặt K biến sắc rõ rệt, mắt nhìn sang bên trái (các bác để ý tí nhé, nhìn sang bên trái là biểu hiện nói dối, chắc nhiều bác cũng biết rồi, em cứ chia sẻ thế)
Em nói vài câu thế thôi, rồi ra về, ko quên để lại lời nhắn:
- Cho anh gửi lời chào đến L nhé, a chúc nó có 1 sức khỏe tốt để cống hiến cho ngành nhiếp ảnh
Mặt em vênh lên rồi ra thẳng cửa. Đéo hiểu lúc đó sao em lại phát ngôn đc ra câu đấy nhỉ =))
Đêm đến, K liên tục gọi điện cho e, nt đính chính:
- A đừng hiểu lầm e mà, e chỉ coi L là bạn. Dù dạo gần đây a ấy có quan tâm đặc biệt đến e, nhưng e chỉ yêu a thôi
Giờ e tỉnh lắm các bác ạ. Cũng ko thể nghe thêm 1 lời nói nào nữa, dù là từ người mình yêu thương. Đau quá các bác à
2 ngày e mất tích, dùng 1 số điện thoại khác để liên lạc công việc, ko mảy may đả động đến K. Chiều hôm đó, K chủ động đến văn phòng chỗ e và nói chuyện.
- Em có chuyện muốn nói với a
- E cứ nói
- Mình ra chỗ nào đó đc không.
K và e ra quán cafe gần đấy, nhìn thẳng mắt K, e thấy K đang khóc, vừa khóc K vừa nói vs e rất dài
- A à, cảm ơn a những gì a làm cho e, a tốt vs e, e biết chứ. Nhưng e cần 1 người tinh tế, 1 người hiểu e, a hiểu ko? Ban đầu e tưởng vs L chỉ là cảm xúc rung động thoáng qua, nhưng hóa ra sau 1 thời gian e biết e đã yêu L. Em xin lỗi...
Lòng e như nghẹn lại các bác ạ, cố kìm nén nhưng nước mắt vẫn rơi
- Đấy là câu trả lời của e đúng ko???
- Em xin lỗi...
- Thôi - e hét lên - giờ xl thì làm gì. A cũng chả muốn níu kéo e đâu. Từ trước tới giờ, nếu a chưa tốt với e, a xin lỗi. E cứ đi theo người ta đi
Cảm giác này cả đời chắc ko bao giờ e quên đc mất. Nỗi đau về 1 tình yêu tan vỡ ntn các bác cũng thấm rồi chứ
Dù biết cô ấy sai, dù biết mình cao thượng, mình nhún nhường, nhưng cái đó ko quan trọng. Dù gì, cô ấy và em cũng đã có khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau. Em sẽ ko quên nụ cười hồn nhiên của cô ấy
Bao nhiêu điều cùng nhau trải qua. Dự định giới thiệu cô ấy với bố mẹ.
Em như 1 thằng điên suốt mấy ngày. Rượu chè bia bọt ko thằng nào cản đc em. Em lang thang lên fb ngắm lại ảnh 2 đứa mà ko dám xóa. Rồi vào fb K, thấy những tấm hình K đc thằng L kia chụp, K post đầy lên fb mà lòng em xót xa :(
"Em giờ vui áo hoa, tôi nhìn em lòng đau xót xa"
Càng nghĩ càng cay. Càng ngắm ảnh chúng nó, em càng đau. Nó thì có gì hơn em. Chắc gì L đã chiều K đc hơn em. Hay cùng lắm hơn em là suốt ngày chụp choẹt cho e những bức hình xinh tươi, trong khi e vì bận công việc nên ko để ý tới.
Thế mà e đã từng có ý định, làm đc nhiều tiền mua máy ảnh cho K rồi 2 đứa thỉnh thoảng đi chụp cùng nhau đấy. ĐAUUUUUUU
3 ngày liền em bê tha ko ăn uống gì cả. Cá nhân mình cũng đã làm ảnh hưởng đến cả 1 tập thể, e cũng biết vậy, nhưng giờ e đéo thiết gì cả. E ko thể dứt khoát gì đc lúc này.
CHẤP NHẬN 1 SỰ THẬT ĐAU ĐỚN: EM ĐÃ BỊ CẮM SỪNG!!!
"Gạt dòng lệ cay, 1 thời yêu em đắm say"
Em gạt thật, lao đầu vào công việc, ko có yêu đương gì sất, 1 lần là quá đủ.
Em chuyển nhà, đổi sđt cá nhân, tính cách em lạnh lùng xa cách hơn trước. Ko còn bất cần đời và cũng bớt dại gái. Em tích cực tập Gym, cuối tuần đi phượt cho thay đổi không khí. Và cũng từ đây, em quen H - gấu của em bây giờ
CÁC BÁC Ạ, NHỮNG LÚC CON NGƯỜI TA KO NGỜ TỚI NHẤT LẠI LÀ LÚC MÌNH ĐÓN NHẬN NHỮNG THỨ BẤT NGỜ NHẤT. KO NGỜ NHÂN QUẢ NÓ ĐẾN NHANH THẬT. CÂU CHUYỆN CỦA EM BÂY GIỜ MỚI BẮT ĐẦU
$pageout $pagein Phần 5:
Em quen H trong 1 lần đi phượt Hà Giang. H là bạn của bạn e, lúc đó H đang là SV năm 3 Ngoại thương. E cảm tình với H ngay từ lần gặp đầu tiên, biết thêm H cũng người Hải Phòng em càng quý mến H. H vừa hiền cũng vừa có chút đanh đá lém lỉnh, tóc ngắn ngang vai chứ ko dài như K.
Sau lần gặp gỡ định mệnh đó, e xin sđt và fb của H qua con bạn em. Càng tiếp xúc với H em càng có cảm tình ghê gớm. Các bác biết đấy, phải cái duyên nhau nên mọi chuyện hết sức thú vị
Trông vậy thôi chứ H kiêu lắm, tưởng là gần nhưng thực ra rất xa. Khác hẳn với K. Em về nhắn tin hỏi thăm trò chuyện với H, cả chục tin chả thấy nó rep lại phát nào =.= Kiêu vãi các bác ạ. Nhờ con bạn nằm vùng, nó giẫy lên
- Tao thách mày luôn, 1 thằng bên khoa Quản trị tán nó cả năm nay còn chẳng ăn ai
Nghe con bạn nói thế, em lại càng sôi máu. Bản tính em thời nào lại nổi lên. Nhưng giờ em chơi chiến thuật khác các bác ạ Cái thằng Quản trị gì gì đó e ko quan tâm, mưa dầm thấm lâu thế ko đc, em chơi mẹ nó mưa rào luôn =))
Dồn dập và liên tục, mai phục trước cổng trường em nó, sinh nhật đợi sảnh nhà A trường em nó tặng quà. Rồi hẹn hò...những ngày 2 đứa ở HP đi chơi với nhau. Em thấy cuộc đời nó tuyệt vời làm sao.
Em thấy, đúng là mất cái này nhưng đc cái quý giá hơn. Biết thế trước đ' phải đau khổ nhiều như vậy.
Và chốt lại, sau 6 tháng 12 ngày, H đã nhận lời làm ny em. Khỏi phải nói, em vui mừng và hạnh phúc ntn
Càng tiếp xúc với H, càng yêu H, em mới phát hiện ra cô ấy có nhiều thứ rất tuyệt vời. Cô ấy nấu ăn rất ngon :3 :3 :3 Nhìn cô ấy mướt mồ hôi trong bếp nấu 1 bữa ăn cho em mà em xúc động lắm các bác ạ Ngoài mẹ ra, đã bao giờ e được 1 người phụ nữ vì mình như vậy đâu.
Những ngày lễ kỉ niệm của 2 đứa, e mua quà tặng cho cô ấy, cô ấy đều lườm em và bảo là: tiền anh làm đc thì a hãy tiết kiệm, mua quà cho e làm gì cho tốn kém
Rồi những hôm kí đc vụ thầu lớn, phởn lên rủ cô ấy đi ăn nhà hàng, cô ấy nói: Đến đây em nấu cho có phải ngon hơn ko
Ko biết có phải em đang mơ ko nữa, nhưng các bác đừng bảo em cdsht. Có cdsht thật thì e cũng ko dám mơ có 1 người con gái như vậy đến với mình đâu. Sao cô ấy giờ mới xuất hiện
Cuối năm em ngỏ lời với cô ấy luôn, thấy cô ấy ngập ngừng, em bảo
- Tết anh sẽ về thăm bố mẹ em và nói chuyện với 2 bác. Em ko trốn anh đc đâu - Em hạnh phúc lắm các bác có biết kooooooooo
Em ko ngờ được là nhà H khá giả vậy, bố mẹ H giờ đã về hưu có mỗi mình H nên chiều cô ấy lắm. Nhưng H ko bao giờ có tính tiểu thư.
Em giờ rút kinh nghiệm, ko tội gì phải tính dài như trước. Đến đâu thì đến, tính ngắn thôi. Mọi chuyện sẽ bất ngờ xảy ra ko biết chừng.
Ra trường H đi làm cho 1 công ty liên doanh của Nhật, ngoài ra cũng sẵn máu buôn bán trong người, H cùng bạn góp vốn mở 1 quán cafe nhạc sống. Gì chứ, em ủng hộ H nhiệt liệt và hết mình. Có 1 cô vợ giỏi giang ai chẳng muốn đúng ko mấy bác ???
Và đời lại 1 lần nữa đéo như là mơ.
1 ngày đẹp trời nọ K quay lại, một lần nữa lại xuất hiện trong cuộc đời em. Trong khi e đã quên hẳn hình ảnh K, thì nó lại xuất hiện làm clg nhỉ ???
K 1 mình đến quán cafe của H. Hôm đấy, em với H có việc về HP mãi muộn mới lên, rồi ghé qua quán, thấy K ngồi đấy. E lặng người đi. Sợ H khó xử nên em coi như K như người xa lạ. Dường như K cũng hiểu đc sự lạnh nhạt đó của em nên ko tỏ thái độ gì. Lúc đó em chỉ mong H ko nhận ra được khoảnh khắc bất ngờ chạm mặt nhau lúc đấy
$pageout $pagein Phần 6:
Sau hôm đó, em hoang mang khó tả. Đ' thể hiểu cảm giác này ntn. K nó có ý định gì đây ??? Sao lại mò đến chỗ H làm gì chứ ??? Mà sao nó biết đc chứ ???
Mệt mỏi =.= Thôi kệ, giờ em đang yêu H và sẽ mãi yêu H, chả liên quan và cũng chả ảnh hưởng đến bố con thằng nào cả nên em đếch xoắn =.=
Mấy hôm sau bất ngờ em nhận đc tin nhắn từ 1 số máy lạ. Của K. Đại loại là hỏi thăm là tình hình dạo này e sống ntn ??? Mie, hỏi như bắt chuyện ấy nhỉ. Hay là GATO tiếc nuối chăng
Em cũng nhắn lại qua loa. Cũng ko tiện kể lại cho H vì sợ H buồn. Nhưng cũng may, H cũng ko biết gì thật.
Mấy hôm sau, K lại nt cho em. Đ' thể hiểu nổi, nó đang muốn gì ở em nữa. E ko rep nó cứ tiếp tục dồn dập nhắn tin. Toàn lời lẽ tình cảm như ngày nào:
- Tự nhiên e thấy nhớ a. A còn chút tc gì với e ko vậy???
WTF ??? E thấy hơi khinh khinh, ko nhắn lại và định xóa đi thì có điện thoại H gọi cho em. Giật cả mình gọi thật đúng lúc. Hóa ra là lai H đi đâu đó có việc, làm mình suýt rụng cả tim =.=
Và đó chính là sơ suất của em. Từ đó bắt đầu những chuyện e ko ngờ tới...
Ko hiểu sao e ko rep cho K, K càng nhắn. Và chuyện gì đến cũng đã đến. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Tính sơ suất của em đã hại chết em. H đã đọc đc những tin nhắn trong điện thoại
Các bác ạ, làm ny giận thà nó nổi nóng với mình, chửi mắng mình, bảo mình là đồ ko ra gì còn hơn...là im lặng chết người ntnày các bác ạ. Những ngày H im lặng với em là những ngày tim em ngừng đập
Khốn thế ko biết =.= Em hiểu tính H, thanh minh lúc này với H là tự hại mình. H là 1 cô gái thông minh, chắc rồi sẽ hiểu cho em. Em chờ đợi trong hy vọng
Tối hôm đó, H thì thầm hỏi em
- Anh ko còn chút tc gì với K thật chứ?
- E hiểu a mà
- E hỏi vậy thôi, e biết a là người ntn mà. A có biết vì sao e yêu a ko ???
- *mình hồi hộp*
- Vì anh là 1 nửa của em. Thế thôi. Ai dám cướp mất 1 nửa đó của em, sẽ biết tay em - rồi xấu hổ rúc rúc vào người mình.
Lúc đó em hạnh phúc lắm các bác à
Mọi chuyện có vẻ đã suôn sẻ trôi qua. Em thoát được khỏi K và những ngày im lặng ko tên của H. 1 tối đi nhậu vs mấy thằng bạn, thấy chúng nó vô tình kể
- Này, K ny cũ của mày sắp lấy chồng đấy. Vẫn yêu thằng L nhiếp ảnh đấy
- Ờ, kinh thế à, kệ chúng nó, anh rất mừng vì giờ chúng ta đã ko còn liên quan đến nhau. Trăm phần trăm chúng màyyyyyyy
Rồi câu chuyện đó em cũng mau chóng quên luôn. Trong tiềm thức em bấy giờ. K mãi mãi là dĩ vãng. Ván đã đóng thuyền thì nhổ ra làm cái giề nữa.
Vậy mà em đã nhầm các bác à. Con gái nó phức tạp vậy quá. Toàn làm những việc trái với quy luật tự nhiên là thế mẹ nào =.=
Trong lúc type đến đây em phải uống 2 lon bia cho tỉnh táo, lấy sức thức cùng các bác đêm nay
K công nhận là 1 bài toán khó giải.
Một chiều em về sớm, qua công ty H đón H về rồi 2 đứa ăn cơm với nhau. Các bác biết đấy, đc ny chăm quen, giờ thiếu hơi tý là ko chịu nổi
Thấy H gọi điện đến bảo: hôm nay có việc, mai a qua nhà e nhé!
Mình cũng chả mảy may nghi ngờ H, nhưng hôm sau đến nhà H, thấy H ngồi lặng thinh và khóc. E hoảng thực sự các bác ạ. Một người mạnh mẽ và luôn yêu đời như H, nếu khóc thì phải là 1 chuyện gì đấy rất khủng khiếp. Em vội lao đến nơi và ôm H
- Có chuyện gì, nói anh nghe
H bỏ tay em ra và chỉ vào cái phong bì trên bàn
- Tôi ko nghĩ a là người như vậy đâu. A cầm lấy nó và đi về đi. Từ giờ đừng bao giờ gặp tôi nữa.
E đứng như trời trồng. Trên tay em là 1 tấm ảnh em với K thân mật với nhau. Thực ra nói là thân mật nhưng cũng chỉ bán nude thôi, chứ ko phải như các bác nghĩ =.=
Đầu tiên, em lấy lại bình tĩnh và nói với H
- Đây là quá khứ của anh, em biết mà
- Quá khứ gì mà quá khứ, nếu là quá khứ tôi đâu phải tỏ thái độ với anh ntnày. Hôm qua tôi từ chối để anh đến nhà là vì chuyện này đấy. Hôm qua K đã đến gặp tôi và đưa tôi tấm hình này. K bảo với tôi là: chị về bảo ny chị, em cũng sắp lấy chồng rồi, sao anh H vẫn ko tha cho em vậy (xin lỗi các bác, em với gấu đều tên H nên làm các bác hơi khó phân biệt) Hôm trước chính anh H bảo còn nhớ em và rủ em làm những trò này đây.
Anh nghe thấy gì chưa ??? Giờ anh hiểu hết rồi đấy. Anh đi đi
E quá bàng hoàng và bất ngờ trước thái độ của H, một việc mà có lẽ người ngoài nhìn vào cũng biết chả khác gì trò trẻ con (mà công nhận tính K trẻ con lắm các bác ạ), lừa cũng chả ai tin. Sao 1 người như vợ em lại có thể tin vào chuyện trẻ con đó được chứ.
Bức ảnh đó em với K chụp từ đời tám hoánh nào rồi, chả hiểu sao K nó còn giữ làm gì. Mà chả hiểu tại sao H lại đi tin 1 chuyện như vậy
Đó là 1 câu hỏi làm em trăn trở suốt 1 thời gian dài. Tất nhiên em ko dễ dàng bỏ qua chuyện này. Em đợi 1 thời gian để H bình tĩnh và hỏi rõ tại sao H lại dễ dàng tin lời K như vậy.
Lần này, đau khổ thì ít mà bất ngờ thì nhiều các bác ạ!!!
Ắt hẳn phải có 1 nguyên nhân nào đó...
$pageout $pagein Phần 7:
Chắc sẽ không mấy ai ngờ đc nguyên nhân đó là gì. Vì khi type đến đây em là người trong cuộc còn chả hiểu đc nữa là các bác =.=
Em ko muốn thanh minh hay nói nhiều với H vì sự việc đã rành rành ra như thế. Em ko sai nên em ko sợ. Em yêu H và biết H cũng vậy, nên e nghĩ là mọi chuyện sẽ ổn.
Sau chuyện đổ vỡ với K, lần này em khá chai lì và bình tĩnh hơn, dù em yêu H nhiều rất nhiều, nhưng nếu vì 1 lý do nào đó phải dẫn đến chia tay, em tự nhủ phải thật mạnh mẽ và cứng rắn.
Khổ nỗi, cứng đến mấy cũng ko thể qua nổi cửa ải mĩ nhân.
Sau mấy hôm e kiềm chế ko gọi gặp gì H để H có thời gian suy nghĩ và bình tĩnh hơn. Thì đến hôm thứ 5 e ko thể chịu nổi. Tại sao 1 chuyển cỏn con như vậy H lại suy nghĩ lâu thế. Hay lại có vụ gì mới chăng ??? Hay K vẫn tiếp tục gặp H rồi nghĩ cái gì mới để phá em ??? Sao em vẫn ko yên đc đây ???
Em quyết định gọi điện cho H nhưng thuê bao ko liên lạc đc. Đến nhà H thì H đóng cửa. Gọi về cho bố mẹ H thì hai bác bảo là H ko về Hải Phòng. Xin sđt để liên lạc với H thì 2 bác bảo H vẫn dùng số cũ.......
Thế là thế éo nào >"<
Đợi đến nửa đêm mãi ko thấy về, gọi đến mấy đứa bạn thân của H, chả ai nhận H đang ở nhà chúng nó =.= đoàn kết vl =.=
Quyết định đi lang thang đêm thì...số đã đen lại còn lắm lông. Gặp mấy thằng cơ động nhìn thấy biển 16 là gọi vào xin vài lít
Em thí cho 2 lít cho đỡ lằng nhằng rồi dặt dẹo dắt xe đi tiếp. Giờ mà gặp cơ động nữa chắc mai em vào tù vì trót gây án mạng mất =.=
Đi lang thang đến 4h sáng quay về nhà ngủ vì quá mệt...
Hôm sau trời mưa lâm thâm, em đến nhà H, thấy H có nhà e ko chờ đợi gì nữa, phi thẳng vào nhà ngay. Gặp e, H vẫn chẳng nói chẳng rằng, e bắt H nhìn thẳng vào mắt em và nói
- Em giải thích đi, em thừa hiểu là bức ảnh đó bọn a đã chụp từ lâu rồi đúng ko ???
- Tôi chả hiểu gì cả, a đừng nói gì nữa, tôi mệt lắm, đi nghỉ đây
Em sờ trán H thấy sốt sốt, lo quá vội bắt H đi ngủ còn e chạy ra ngoài mua cho H bát cháo tim.
Đợi H ngủ say, e cũng hơi mệt mệt vì đêm qua lượn ác quá, sáng lại phi đến đây sớm. Thấy điện thoại H rung báo tin nhắn...
Em thề với các bác cái cảm giác lúc đấy quen vkl. Như thần giao cách cảm cmnl, những chuyện lặp lại giống nhau bao giờ cũng có 1 cảm giác gì đó giống hệt nhau. Đhs
Em mở điện thoại ra và...những dòng tin ấy lại đập vào mắt em. Có lẽ lúc ấy, tim em ko còn gì để vỡ vụn nữa các bác ạ
Một thằng đã trải qua 2 lần cắm sừng thì còn gì để mất hả các bác. Tại sao nó lại rơi vào trường hợp của em. Em đặc biệt vkl thế à
Những dòng tin nhắn làm quen thân mật giữa H và 1 người đàn ông số lạ, khác 1 điều H ko lưu tên người đó là ai. Và những gì em thấy đc là những dòng thắm thiết như 1 đôi mới yêu nhau
Em như ngã khuỵu ngay lúc đấy. Một người e hết lòng yêu thương, một người khiến em như đã tìm đc bến bờ của hạnh phúc giờ lại tiếp tục phản bội em ư ???
KHÔNG. Em cố gắng ko tin vào sự thật đó. Em cố gắng nghĩ đó là 1 sự nhầm lẫn trớ trêu. Người mình yêu bấy lâu nay ko phải là người dễ dàng thay đổi như vậy.
Và điều làm e càng ko thể ngờ đc là: NẾU ĐÃ YÊU 1 NGƯỜI KHÁC, H CỨ NÓI THẲNG VỚI EM, SAO VIỆN CỚ CỦA K ĐỂ GÂY ÁP LỰC CHO EM VÀ NÓI ĐÓ LÀ LÝ DO BẮT BỌN E PHẢI CHIA TAY ???
Em gần như cái cảm giác, mất niềm tin vào phụ nữ. H giờ đối xử với em như vậy, em còn tin đc ai ?
Trở về nhà như 1 thằng mất hồn. Bao nhiêu ý chí mạnh mẽ trước đây giờ đã trôi theo khói thuốc và những ngày bạt mạng rượu bia.
Sau hôm đó, em về thức trắng đúng 1 đêm. Tiếp ngày hôm sau, em đến gặp H hỏi rõ lý do. Dù gì cũng phải đưa cho em 1 lý do chính đáng. H cố tính tránh né em, em càng đau khổ. Em ko thể dễ dàng mất H như thế đc. Đến bấy giờ em vẫn chưa thể tin đc H phản bội em.
H chỉ bảo với em 1 câu: Rồi anh sẽ hiểu !!!
$pageout $pagein Phần 8:
Nói thật là sau lần H nói vậy, em đéo hiểu cái mẹ gì luôn =.=
Phản bội mà cũng phải cần lý do ư ??? Đời quá nhọ...
Em lại bạt mạng bê tha. Ko còn H ở bên chăm sóc em lại trông như thằng ốm đói
Có lần ghé qua cửa hàng H, cái T nhân viên nó bảo:
- Anh H dạo này sao ít thấy mặt thế. Anh chị có cãi cọ gì nhau ko vậy. Mấy hôm nay em thấy có anh nào qua chở chị H đi suốt đấy ???
Mie, lần này là đéo còn bàn cãi gì nữa rồi. Còn công khai thế nữa. E vẫn chưa thể chấp nhận chuyện này nó dễ dàng đc.
Nhưng nói thật là, mạnh mồm vậy thôi chứ, em cũng sợ ko dám đối mặt với sự thật lắm. Em dặn con T bao giờ chị H và cái thằng lạ mắt ấy qua quán thì nháy máy anh. Em sốt ruột chờ đợi.
Một hôm đang làm việc, con T nó nháy máy, biết có biến, e định qua nhưng chân mình ko dám bước. Em sợ phải đối mặt với cảnh tượng đó. Nhìn thấy người con gái của mình đang trong vòng tay người khác
Rồi e lại thôi mặc cho con T nó nháy liên tục, rồi nó nhắn lại:
- Anh ko qua ngay đi, chị H đi mất rồi
Em muốn qua xem mặt mũi cái thằng đó ntn lắm chứ, muốn biết nó là người ntn mà lại có thể dễ dàng qua mặt em chinh phục đc H ???
Trong lúc em chán chường đó, K - vâng lại là K - sao chọn đúng thời điểm thế ko biết, đã chủ động nhắn tin cho em, và đến gặp em. Nhìn K trông tiều tụy và xuống sắc rõ rệt. Đáng lẽ K phải vui tươi lên chứ, em nó sắp lấy chồng mà ???
Gặp em, K như ngã khuỵu, khóc nức nở:
- Anh H, a giận e lắm đúng ko ???
- Giận em giờ thì giải quyết đc gì. Nhưng sao e phải làm việc đó với anh
- Em xin lỗi......em.....ko biết nữa
Đợi nó vừa khóc vừa nói e sốt hết cả ruột
- Hôm nay gặp anh có việc gì, giờ chị H cũng bỏ anh mà đi rồi, e còn muốn gì nữa
- Em...thực sự xin lỗi...bọn e...m...anh L anh ấy
- Sao, bình tĩnh đi, giờ lòng a cũng đang rối mù lên đây
- Anh ấy...bỏ em rồi
Em lúc đó ko biết nên vui hay nên buồn. Giờ cười khẩy với nó bây giờ thì phũ quá. Chỉ nghĩ đc là: chắc là chơi chán rồi, giờ chạy theo mẫu nào tươi trẻ hơn, chân dài hơn, thế thôi
Trong lòng thực ra cũng có 1 chút thương cảm, vì giờ tình cảnh mình với K có khác gì nhau. Rồi chợt giật mình...có lẽ nào...trời đã sắp đặt. Mình và K kiểu đéo rồi cũng quay lại với nhau. KHÔNG. Ko thể nào như thế được. Nhưng tại sao lại trùng hợp vkl thế này nhỉ ???
- Anh H, a còn yêu e chứ ???
- Xin lỗi em, ngoài chị H anh sẽ ko yêu 1 ai khác đâu
Nói xong đứng dậy ra về. Giờ mình cũng kệ mẹ nó, chả buồn hỏi han gì thêm hay đưa nó về nhà nữa. Cứ nghĩ sau này cưới H có 1 cuộc sống sung túc để nó nhìn vào mà tiếc rẻ, giờ mình đâu khác gì nó.
Mà cớ tại sao, chồng sắp cưới của nó bỏ nó, nó đến gặp mình làm clg =.=
Mất thằng đấy tính có ngay thằng khác bù đắp vào chắc =.=
Cuộc đời thật trớ trêu các bác ạ =.=
Nhưng mọi chuyện cũng cần phải có lời giải thích. Em vẫn nhờ con T nằm vùng và moi đc kha khá thông tin của H
- Anh H, e là e chúa ghét cái thằng này, sao chị H lại phải lòng cái thằng này chứ, giờ chị H với nó thân lắm, đi đâu cũng kè kè. Sáng nay đi lễ, chiều nay về này, em nháy máy anh qua đây đi. Đùa chứ, anh cứ đứng nhìn đc như thế à ???
T à, anh mày biết làm gì khác đây ???
Hai mắt em lại nhòe đi
$pageout $pagein Phần 9: Hết
Vâng cái gì đến rồi nó cũng sẽ đến. Một vài thím đã đoán chuẩn vãi lìn. Nhưng đoán chuẩn thôi chưa đủ
Chiều em đợi con T nó nháy máy, em đã dặn lòng quyết tâm cao ngút ngàn là đến chiều nay, bằng mọi giá phải đối mặt với sự thật. Quyết tâm xem sự thật nó ntn để em còn dứt áo ra đi ko hối tiếc
...
Và giờ phút ấy cũng đã đến. T ơi T anh mong điện thoại của mày quá T ơi. 4h chiều, T nháy máy. Em lao như bay ra khỏi công ty mặc cho thằng bạn chửi đằng sau:
- Ờ cái đm thằng này, ai cho mày về sớm
Đến nơi, em đứng bên kia đường, thấy con T nó đang thập thò ở ngoài quán. Mày ngu vl T ạ, thập thò làm cái đ' gì cho đôi gian phu dâm phụ kia nó nghi ngờ chết mẹ tao
Em thấy H bước ra ngoài trước. Cái bóng dáng ấy em nhớ da diết, tưởng chừng như, chẳng cần biết bố con thằng nào, e chỉ muốn xông ra đấy và ôm chầm lấy H, quyết ko để thằng chó nào cướp mất...
Nhưng đ' thể tin vào mắt mình, thằng chó L nó bước ra sau và đang đi kè kè bên H.
Mie, chả lẽ bố mày vứt mẹ xe đây ra nện cho mày 1 trận
Tại sao lại là mày hả thằng chó. Mày cũng giỏi vl ra, 1 lúc cướp đi 2 phụ nữ của cuộc đời tao. 1 lúc khiến tao 2 lần đau khổ, tại sao vẫn chỉ là mày. Đ' biết kiếp trước nợ nần gì nó mà kiếp này nó trả mình ghê vãi
Đ' hiểu cơ duyên nào thằng cờ hó L này nó quen đc H các bác ạ =.=
Em nhớ ngay đến K. Nhưng ko thể gọi cho K lúc này. Nhỡ K đến đây gây sự chỉ thiệt cho H mà thôi.
Sao mọi chuyện càng ngày càng khó hiểu. Thằng L này nó có cái đ' gì mà khiến chị em mê mẩn vậy.
Lúc đó người em nóng như lửa đốt, em cũng chả dại gì ra đối mặt với thằng L vì sợ ko kiềm chế đc, em cho nó vài nhát =.= Em biết tính em chứ, cục cằn là ko thể kiểm soát nổi...
1 vài phút trôi qua, thằng chó L nó làm gì trong quán H lâu la đến vậy. Em định gọi cho con T thì thấy thằng L bước ra rồi về. Trước khi về còn ôm hôn H. Đm nó chứ, biến mẹ về đi ko án mạng sẽ ập xuống đầu mày bất cứ lúc nào =.=
Em bình tĩnh để nó đi hẳn, ra gặp H
- Em giải thích đi. Sao em quen thằng L
- Tôi quen và yêu 1 nhiếp ảnh gia có liên quan gì đến anh ư ???
- Nhưng tại sao lại là nó, tại sao ko phải thằng khác
- Tôi ko còn gì để nói với anh hết. Anh đã nhìn thấy rồi đấy, giờ anh về đi.
- Anh muốn gặp cả nó và cả em nói chuyện
- Sao bọn tôi lại phải nói chuyện với anh
- Vì anh thấy chúng ta cần phải nói chuyện, anh có 1 số chuyện muốn giải quyết với thằng chó đấy
- Thế thì anh đi mà gặp anh L, liên quan gì đến tôi
- Em phải có mặt, anh sẽ làm chuyện này cho ra nhẽ
H im lặng 1 lúc lâu, có lẽ quá thấu hiểu bản tính kì quái của em, H đồng ý.
Em hẹn H ngày mai, H bảo: mai bọn tôi đi có việc rồi
- Việc đéo gì vào cuối tuần thế ???
- Liên quan gì đến anh, chúng tôi yêu nhau cuối tuần ko đc phép đi chơi với nhau sao.
WTF??? Em đang nghe cái gì bên tai đây. H yêu thằng chó ấy ư ???
Đệch, 2 lần trong cuộc đời em phải nghe 2 người phụ nữ em yêu thương nói câu đó với em vì 1 thằng chó khác
Ko còn gì để đau. Cuộc đời em như chết lần thứ 2. Em bình tĩnh
- Vậy thì...thứ 2, tôi hẹn gặp 2 người. Ngay tại đây.
- OK. Rồi H bỏ vào trong quán
Con T chạy ra động viên e, rồi lại chạy vào nói gì đó với H
Trời đất như đang sụp đổ trước mắt. Thứ 2 e sẽ phải đối diện với 1 sự thật, có lẽ mức độ phũ phàng của nó ntn ngay lúc này đây, e chưa thể nghĩ nổi. Và em ko muốn nghĩ
Em thức trắng đến ngày CN. Rồi mệt quá thiếp đến chiều lúc nào ko biết.
Chắc các bác cũng thắc mắc sao em ko gọi cho K. Gọi cho K lúc này chả khác nào mình là thằng chẳng ra gì. Rồi K sẽ làm ầm chuyện này lên, rồi H là người sẽ phải chịu thiệt thòi và mất mặt, chứ đéo phải thằng chó kia đâu
...
Tối CN dài lê thê, em ko muốn ngủ nữa, em muốn thức đến sáng luôn. Đối diện với nó càng sớm càng tốt
E bỏ việc mấy hôm nay có thèm đến công ty đâu.
Sáng thứ 2 em rất bình tĩnh, ko hiểu sao chân tay hơi run 1 tí. Chắc do sức khỏe yếu thật chứ ko phải do tâm lý.
Em đến quán của H. Thấy em, con T nó chạy ra nháy nháy.
Vào trong H và thằng chó L đang ngồi cạnh nhau trò chuyện gì đó hết sức thú vị. Cười cười cái ***. Thấy em đến, H ra hiệu cho L thôi dán mắt vào cái điện thoại. Thằng chó L lúc đấy nó nhìn thấy em chắc cũng hốt chả kém cái cảm giác em nhìn thấy H vs nó ngày hôm kia đâu.
Chắc nó đang mừng thầm trong bụng là: mình là thằng đàn ông may mắn đã khiến cho thằng khác phải cắm sừng 2 lần.
Nghĩ đến thế thôi, e cũng ức thật đấy, nhưng chuyện giữa em và H lúc này đối với em quan trọng hơn
...
Em từ từ bước tới chỗ hai người họ đang ngồi.
H bất ngờ đứng dậy, tiến về phía em và nói:
- Giới thiệu với anh, đây là H - chồng sắp cưới của em
Một đòn chết 2. 2 thằng em trơ mắt nhìn nhau. Tai em ù đi. Chắc thằng kia cũng thế. À mà ko, 1 đòn này chết kha khá, thêm cả mấy đứa nhân viên trong quán đang há hốc mồm.
Em quay sang nhìn H:
- H, em sao vậy??? e đang nói gì vậy???
Em ko biết lúc đó H định làm gì nữa, nhưng trong đầu em lúc bấy giờ, em chưa thể logic đc chuyện gì đang xảy ra. Ts mọi lần thông minh vãi ra, mà giờ ngu lâu vl
- Anh L, đây là H chồng sắp cưới của em. Sao a ko nói gì vậy
Thằng chó L nhìn H
- Em đang làm gì vậy, định trêu anh à???
- Anh L, anh bình tĩnh đi, anh nghe em nói này. Anh H là chồng sắp cưới của em, đúng như những gì anh đang nghe đấy - vừa nói H vừa lôi ra trong cặp 1 tấm ảnh - a xem đi
- Cái gì đây??? thế này là thế nào, e giải thích đi. K và H và em..........
- Ừ nó là thế đấy - H nói tiếp - chồng sắp cưới của em và vợ sắp cưới của anh trước đây đã có 1 thời mặn nồng với nhau như trong tấm hình đấy đấy. Khi nghe tin qua anh H em biết đc là K và anh sắp lấy nhau, em cũng mừng thay cho K. Nhưng ko ngờ, K còn cố tình phá hoại anh H là ntn???
Em ngồi trân trên như khúc gỗ nghe người phụ nữ của mình nói:
- Trước khi quen a, e vẫn nghĩ a tử tế lắm đấy, nhưng e muốn a hiểu, cái cảm giác a H đã phải trải qua ntn. A đã khiến a ấy ntn ???
Cô ấy đối vs em lúc ấy...như đức mẹ vậy các thím ạ
- Anh...ko hiểu...anh yêu em H à, bọn mình đang...
- Em ko yêu anh đâu, anh đừng hiểu lầm suốt mấy tháng qua em dành tình yêu cho anh, em chỉ muốn a nếm cái cảm giác a đã làm đối với a H thôi. Khi mất đi người phụ nữ mình yêu là ntn. Còn giờ thì a về đi, mình ko quen biết nhau. A về đi, a còn ở lại anh H ko để cho anh yên đâu. Mà bỏ vợ sắp cưới để chạy theo gái như anh cũng đâu tốt đẹp gì.
- Mày đi về đi, tao cho mày con đường sống - em cũng mạnh mồm nói thêm vào cho thằng này nó són luôn - Cả K nữa, mày nghĩ mày dễ dàng cướp đi 1 người phụ nữ khỏi tay thằng khác là mày chiến thắng à. Mày nhầm rồi, mày cướp đi đc, thì thằng khác nó cũng sẽ cướp đi đc khỏi tay mày. Mày còn ở quán tao làm đ' gì. Biến!!!
Nó ra khỏi quán vẫn còn ko quên nói vọng lại
- Mẹ kiếp
Khỏi phải nói, lúc đó niềm hạnh phúc em đc nhân lên nhiều bao giờ hết. Em ôm chầm lấy H, và đòi kiểm tra cô ấy
- Thằng đấy mà đòi động đc vào người em á.
Và sau đó là màn "tra hỏi" cô ấy:
- Sao ko nói gì với anh, em đã biết hết mọi chuyện từ lâu rồi á
- Nói cho anh thì hỏng bét à. K cũng biết hết rồi. Em đoán nó sẽ đến tìm anh, nó đến thật. Đáng lẽ sự việc ko đến mức như vậy đâu, e cũng ko nỡ làm gia đình họ tan vỡ. Nhưng họ cố tình phá hoại gia đình mình, e ko để yên đâu
-...
- Ngay từ đầu, K nhắn tin cho a e đều biết hết đấy chứ, nhưng e cố làm lơ coi như chuyện nhỏ, vì em tin anh. Nhưng đến mức độ K gặp em và đưa cho em tấm ảnh, thì em ko thể chịu đc nữa
- Ko chịu đc cái gì. E ko tin anh à
- Sao a ngốc thế. A nghĩ e ngu thế à ??? Em đã bảo e tin a mà. E ko chịu đc là ko chịu đc cái hành động của K. Sắp lấy chồng rồi mà còn cố vớt vát chồng người khác. Em cho nó mất chồng luôn. Dám đùa với em à.
Nó và chồng nó phải trả giá về những gì đã gây ra cho anh.
Em bắt đầu rưng rưng
- Vợ anh là nhất mà, nhưng phải nói cho a chứ. E cứ cố đổ thừa cái ảnh lên đầu a làm a tức ko chịu nổi
- Để a biết thì a xử L trước cả em à.
Mấy thằng nhiếp ảnh nhìn thấy gái là tớn tác cả lên. Tưởng L thế nào, thua xa anh xã nhà mình.
Chưa lúc nào em yêu H như lúc đó các bác à. Đời em chính thức sang trang. Em biết mà. Em tin H mà. H đã ko khiến em thất vọng
E nghĩ cũng đúng, chịu đau chịu khổ 1 thời gian để diệt cỏ diệt tận gốc. Thế mới xứng đáng cái giá phải trả cho đôi gian phu dâm phụ kia. Mặc dù H làm em quả đau quá, suýt bỏ mạng
Em cũng phải phục H ở chỗ H tính toán như thần. Các bác đừng phán bừa H học qua trường lớp tâm lý nào. Phụ nữ họ nhạy cảm sẵn, chả cần phải học.
H sau này kể lại với em thêm nhiều tình tiết, em còn choáng hơn, H bảo biết thừa con T tay trong cho em, và tính toán đến chính xác thời điểm em bắt gặp H và L về quán với nhau.
Và H còn khủng đến mức phải khiến em là người nói ra lời hẹn gặp nhau 3 mặt 1 lời giữa em H và thằng L.
Lúc em gân cổ lên đòi gặp mặt cả 2 người để nói chuyện. H mừng thầm trong bụng: dụ được em rồi, mọi việc sẽ mau chóng kết thúc đúng kế hoạch
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
...
Thôi em kết cmn đây, em buồn ngủ rồi, mà em biết các bác cũng mệt mỏi rồi khi phải chờ đơi. Em đã giữ đúng lời hứa với mình là trong đêm nay tâm sự hết ra với các bác, ko chơi trò són style =))))))))))))
Các bác ạ, nhân quả thường đến sớm hơn mình tưởng. Kẻ phụ mình ắt sẽ sớm gặp lấy quả thôi. Sau việc này em tin lắm. Em kể cũng chỉ muốn chia sẻ cho các bác thôi, các bác đừng mất quá nhiều niềm tin vào con gái. Bị người khác phụ, nhưng sau này sẽ gặp đc người hơn gấp cả chục lần ^^
Hiện tại em và H đang rất hạnh phúc. Bọn em đính hôn ko lâu sau đó vì em ko thể đợi đc nữa =)) Bố mẹ vợ đã cho phép H về ở với em, hiện tại H đã có thằng cu đc 4 tháng tuổi. Bọn em đang mong từng ngày cháu chào đời.
Thôi tạm biệt các bác! Chúc các bác gặp đc tình yêu đích thực, nhưng đừng có đau tim quá như chuyện của em
$pageout
Chào các bác,
Có thể đọc cái tít nhiều bác ko hiểu là cái j, nhưng các bác sẽ hiểu ngay đây thôi. Đây là câu chuyện của em. Câu chuyện mà có lẽ cả đời này, chưa có trường hợp nào gặp phải. Câu chuyện mà đến tận khi ngồi đây em cũng ko thể ngờ đc mình lại là nhân vật phải trải qua nó cách đây ko lâu, và giờ vẫn còn cảm giác bàng hoàng buồn vui thăng trầm lẫn lộn...
Em định ko mang ra lên đây nhưng kì thực muốn tâm sự chia sẻ vs các bác, nhất là sau khi đọc được bức Tâm thư của 1 bác gửi cho cái bác bị gấu cắm sừng sau 4 năm yêu nhau. Cũng sắp cưới nhưng trớ trêu gặp cảnh gấu đang XH với thằng khác trong nhà, rồi sau đó quen và yêu đc 1 em năm 2 Ngoại thương và cưới nhau có 1 cậu con trai
Em có chút đồng cảm với chính bác ấy vì câu chuyện của em cũng gần giống vậy, nhưng nó khác người là ở chỗ...CHÍNH GẤU HIỆN TẠI CỦA EM ĐÃ KHIẾN EM PHẢI TÂM PHỤC KHẨU PHỤC !!!
Nói đến đây chắc các bác cũng hiểu đc phần nào ý nghĩa cái tít rồi. Em cũng ko muốn dài dòng nữa...
EM - thằng con trai Hải Phòng, bất cần đời, phóng khoáng phong lưu nhưng lại rất dại gái. Phải nói là, gái xinh hay gái xấu em dại hết, đhs Nhưng bố em đã dạy: dù phụ nữ vẻ bề ngoài xinh hay xấu thì họ cũng đáng đc tôn trọng, đc đối xử tử tế. Nên từ trước đến giờ, em rất đc lòng các chị các em. Em thì thân hình cũng bình thường, 1m7 có lẻ, 68kg, cuối tuần gym giếc đều đặn. Công việc hiện tại là đang góp vốn cùng mấy thằng cờ hó chơi thân vs nhau hồi ĐH thành lập công ty riêng, nói chung cv lúc lên lúc xuống thời kt khủng hoảng nhưng vẫn dư dả chút ít. Đây là cuộc sống hiện tại của em. Còn cách đây 1 vài năm có lẽ =.= ko ai có thể nhận ra được cái thằng chân đất mắt toét ngày nào.
Gia đình em cũng ko khá giả cho lắm, nhưng bố đi bộ đội, mẹ giáo viên thuần chất gia giáo, em cũng vào khuôn khổ từ bé. Bố mẹ em lúc nào cũng nắn em vào cái nếp là nhất định phải có bằng ĐH, phải tốt nghiệp ĐH. E thì bất cần đời, thích tự do vượt khuôn khổ, nên hết cấp 3 lên HN thi vào trường bố e mơ ước vs số điểm vừa đủ. Lên HN, cuộc sống em bắt đầu đổi thay, với 1 thằng thích tung hoành như e bị vào khuôn từ bé thì có lẽ đây là thời điểm e đc tự do tung cánh E học như học cho bố mẹ, cố qua hết các môn, còn đâu tập trung cho kế hoạch của cuộc đời mình là khởi nghiệp cùng mấy thằng bạn. Toàn bộ thời gian công sức e dành cho dự án riêng, VÀ CŨNG CHÍNH VÀO LÚC KO NGỜ TỚI NHẤT NÀY EM QUEN GẤU CŨ (gọi là K - tên nv đã đc thay đổi).
Em quen K hết sức tình cờ bất ngờ. Mấy thằng bạn em nó tăm tia đc mấy em khóa dưới và đố em quen đc K. K rất xinh, trắng và khuôn mặt dễ nhìn. Là tiểu thư con nhà khá giả nhưng rất thân thiện và có phần đong đưa Lúc đấy em chỉ nghĩ là: Tưởng thế lào, thôi tội j ko thử.
Rất nhanh chóng với tính ga lăng và biết nhường nhịn phụ nữ của em, 1 tháng sau em và K đã chính thức in a relationship trong mấy con mắt hau háu của mấy thằng bạn.
Một thằng FA cả thế kỉ nay, chỉ có vài mối tình vắt vai thời đi học thì giờ đây, có 1 cô người yêu xinh xắn, bao nhiêu đứa nhìn vào mơ ước, em rất chi là hãnh diện Em chiều K lắm. Lúc ấy em tự đi làm nên cũng đã có ít vốn riêng, thỉnh thoảng dẫn K đi mua sắm, đi ăn nhà hàng. Những ngày kỉ niệm ko quên tặng quà. Các bác đừng bảo em dại gái quá đâm ra mù quáng Căn bản vì là, em cũng nói rồi, em rất trân trọng phụ nữ và rất chiều con gái. Gì chứ con gái mà đi chơi với em, kể cả bạn bè bình thường cũng chẳng bao giờ e phải để chúng nó phải chủ động trả tiền cả.
K rất ngoan, đi đâu cũng nhắn tin thông báo với em, em bận việc công ty cả ngày nhưng vẫn rất yên tâm có cô ny ngoan ngoãn xinh đẹp. E càng chiều K hơn. Những lúc K mệt mỏi, e nhắn tin và động viên cô ấy. Những đợt K bận thi, e dành thời gian quan tâm cô ấy nhiều hơn để K thi cho tốt. Khi K thi xong, e dẫn K đi chơi và mua cho cô ấy những món đồ cô ấy thik. Và cũng từ đấy, e cũng chủ quan, vẫn tưởng tình yêu mình êm đẹp trôi qua, tưởng 1 thằng ny lí tưởng thế này, K chứ mấy K cũng phải cố gắng bám riết
Sau 1 ngày mệt mỏi, ở bên K là em thấy vui rồi. Em yêu K nhiều lắm Tính em cũng ko thích chơi bời và tơ vương 1 ai khác, nên yêu K à chỉ biết mỗi K thôi. À mà có mỗi 1 cái là: K ko biết nấu ăn, chắc tiểu thư từ bé quen, e thì vì yêu K nên cũng kệ, sau này lấy nhau về rồi tính.
Cố gắng phấn đấu ra trường tốt nghiệp mang bằng ĐH về cho bố mẹ, đồng thời công việc làm ăn riêng ổn định có chút dư dả là sẽ giới thiệu K cho bố mẹ. Nói chung tương lai em, em đã vạch sẵn ra hết rồi.
Thế đấy các thím ạ, em tưởng cuộc sống màu hồng sắp sửa diễn ra theo đúng những j em vạch Nhưng mà...cái đm, nó đ' để mình yên
Sau khi em đi có việc ở Đà Nẵng mấy hôm, khi trở về HN định tổ chức 1 cái j đấy nho nhỏ mừng ngày kỉ niệm yêu nhau của bọn em, thấy K có thái độ khác hẳn với em. Có thể nói là, những bác nào đã từng thế này thì sẽ rất hiểu cái cảm giác đó, nó chột dạ và hoang mang khủng khiếp Em ko muốn nhớ lại, và sẽ ko bao giờ muốn hình dung lại cảm giác đó.
Em lại rất nhạy cảm với thái độ của con gái, nhưng em vẫn tỏ ra bình thường, ôm chầm lấy K và hôn nhẹ:
- Nhớ anh ko??? Ngày mai em có nhớ là ngày gì ko??? Em để ý thấy thái độ của K rất hời hợt:
- Ngày gì vậy anh? Mấy hôm em bận thi e ko để ý
E lẩm bẩm: thi xong mie nó giữa kì từ tháng trước rồi, bây h còn thi cái mẹ gì nữa
Nhưng e vẫn cố nói nhẹ:
- Là ngày đó đó em! Dành cả ngày mai ở bên anh nhé!
Thấy K vâng vâng dạ dạ rồi vào trong phòng tắm E mệt quá sau cả ngày đi đường dài, nằm thườn ra giường định đánh 1 giấc thì điện thoại K có tin nhắn, bình thường thì e ko muốn can thiệp vào quyền riêng tư của cô ấy (dù biết mật khẩu) nhưng đhs lần này em tò mò vl, chắc trời thương em muốn giúp em tỉnh táo những lúc cần thiết.
Em mở tin nhắn ra đọc thấy người gửi đến là "Anh L :x". Tsb nó, lưu tên là Anh L thôi thì bố cũng chả buồn đọc, nhưng mà lại thêm cái kí tự ":x" làm clg =.=
Thấy trong phòng tắm K xối xả mở nước rồi bật cửa đi ra, em vứt mẹ nó đt xuống dưới gối rồi đứng dậy chuẩn bị đi về, mặt tỉnh bơ như chưa hề có chuyện gì xảy ra :| :| :| K đi ra hỏi em:
- Có phải e vừa có tin nhắn ko nhỉ? Cái đt e để đây đâu rồi, a có thấy nó ko?" - rồi cuống lên đi tìm.
Mẹ nó chứ, dzai gọi 1 cái mà đã tớn lên rồi =.= Chả nói chả rằng, em bảo hôm nay em mệt e về nghỉ đây, rồi ra cổng dắt xe đi về thẳng, làm con bé há hốc mồm ngỡ ngàng.
Tối về em cứ băn khoăn thằng L là cái thằng mặt l nào mà K lưu tên thân mật thế. Tính em nó đã tò mò mà chưa biết đc nguyên nhân em cắn rứt vô cùng. Tối K nt cho e hỏi: "Chiều nay a sao vậy? Giận e gì à? Hôm nay e cũng mệt mà, đừng giận e nhé". E cũng thấy xuôi xuôi, nhưng cũng chả buồn rep, xem mai nó nói gì tiếp.
Sáng hôm sau e đến nhà K từ sớm (đi làm tự do nó sướng thế đấy, chả phải xin phép nghỉ việc sếp nào) thấy K ko có nhà, gọi mãi chả nghe máy, dòm vào chỗ khóa cửa nhỡ may nàng bị làm sao ở trong nhà (vì K ở 1 mình), cũng ko thấy ai. E ở trước cửa đợi K luôn.
1 tiếng...tiếng rưỡi...thấy có tiếng xe máy nổ om sòm ngoài cổng rồi 1 lúc sau K đi vào. Thấy em K giật mình. E hỏi, sao hốt hoảng thế, K bảo là:
- E tưởng chiều a mới qua, e vừa sang nhà đứa bạn - rồi toe toét cười.
E cũng tin tin, vào trong nhà e vòng tay ôm nhẹ K rồi chìa ra cho K món quà e mua trong Đà Nẵng. K tỏ vẻ rất vui mừng, rồi hôn trộm em 1 cái. Bao nhiêu cái gọi là nghi ngờ giận dỗi từ hôm qua đến giờ trong em bay sạch
$pageout $pagein Phần 2
E bảo K chuẩn bị đi rồi đưa K đi ăn ở 1 nhà hàng nổi tiếng K vào trong phòng thay đồ, để lại cái túi xách ở ngoài, nhanh như cắt, e tìm ngay cái điện thoại và bao nhiêu sự tò mò lại nổi lên. Em giở ngay mục tin nhắn ra và đọc.
Những gì đập vào mắt em lúc đấy em sẽ ko bao giờ quên đc. E thì e dại gái thật đấy các bác ạ, nhưng nhiều năm chinh chiến trên thương trường, cái câu "một lần bất tín vạn lần bất tin" cũng ám vào người em rồi
Vẫn là thằng chó L mặt l ấy. Nội dung những tn gần đây e có thể tóm tắt cho các bác như sau:
L: H có nghi ngờ j ko? Sáng mai vẫn đi vs a đc chứ?
K: Vẫn đi đc mà a, hihi, a H mới về chắc mệt quá ko để ý j đâu, sáng mai a qua đón e nhé
L: Ừ mai ra chỗ cũ e nhé babe
K: Ok a, đón e nhé, nhưng ko đi đc cả ngày đâu
L: Vì sao cục cưng của a
K: Hình như mai a H bảo qua kỉ niệm ngày j đó của bọn e, e chả nhớ nữa *đọc đến đây e bắt đầu sôi máu*
L: Thôi kệ nó đi, bao h e mới thoát đc nó đây
Đm đời, lúc này e chỉ muốn đập mẹ nó cái đt của con gấu ra thôi. Các bác từng bị cắm sừng cũng hiểu quá rõ cảm giác này rồi đúng ko
Cái đ' gì mà cục cưng, clg mà "e chả nhớ nữa". Nó coi mình là cái gì chứ nhỉ. Chiều chuộng nhường nhịn hết lòng với nó, nó cũng chỉ coi đó như là nghĩa vụ ư Là ngày kỉ niệm tròn 8 tháng yêu nhau nó cũng ko buồn nhớ đến thì khác gì vả vào mặt mình 1 cái tát đau đớn Đau vê lờ các bác ạ
Em thấy là, chiều gấu quá là đâm hóa hư các bác ạ. E chiều chuộng K như vậy, nó hóa hư cũng đúng thôi. Đến lúc mình thất thế ko còn đc dư dả để chiều chuộng nó đc như trước, nó trở mặt với mình lúc nào ko biết Thốn quá
Nghĩ là làm, em đập mẹ cái điện thoại em mua tặng sinh nhật nó xuống đất thật, nát cmn màn hình, K hốt hoảng chạy ra, nhìn trân trân vào em và hét lên:
- Anh làm cái gì đấy?
Rồi ngay sau đó, như hiểu đc chuyện gì đang xảy ra, K ko nói gì nữa và bảo em về đi. Nó bảo em về các bác ạ. WTF??? CLGT????
Đc thôi, em về thẳng luôn ko nói ko rằng 1 câu nào, cũng ko cần biết sau đấy ra sao. Trên đường đi về em phóng xe như 1 thằng điên trên đường Kim Mã, vừa đi nước mắt vừa chảy lạnh hết 1 bên má. Tổ sư, mọi hôm đường này tắc vl sao hôm nay vắng vậy, em càng phóng nhanh.
Nghĩ lại những ngày ở Đà Nẵng, bận cv nhưng e vẫn hàng ngày hỏi han gọi điện cho K. Nghe giọng K là e đã thấy ấm lòng rồi. Vẫn tưởng rằng hằng ngày đi học về, ngoan ngoãn nt cho e, đi chơi vs mấy đứa bạn cũng báo cáo em...
Biết đâu bất ngờ
Em bị cắm sừng từ lâu
Mà tại sao chuyện đó lại xảy ra đối với em chứ. Chiều chuộng con gái có ngày phải nhận lại đc kết cục thế này ư. Đời bất công vl, đéo hiểu nổi bọn con gái
$pageout $pagein Phần 3:
Về đến nhà, em đoán K nó khóc lóc ghê lắm, e định gọi điện lại xem tình hình thế nào, cũng mủi lòng, nhưng nhớ ra đt K bị em đập hỏng cmnr còn đâu
Tu hết 2 lon bia, em nằm nhìn lên trần nhà ngắm thạch sùng. Đời nhọ vl. Nước mắt em lại chảy. Bao năm bôn ba, làm ăn thất bát e ko khóc, nhưng khóc vì con gái thì đây chắc lần đầu tiên T________T Em tắt mẹ điện thoại, ngủ lúc nào ko biết.
Sáng dậy thấy hàng chục cuộc gọi từ số lạ. Em phi đến ngay nhà K. Thấy K đang ốm lăn lóc nằm ở giường. E thương quá mua cho cô ấy bát phở. Đợi cô ấy ăn xong. Em bình tĩnh nói chuyện với K:
- Giờ thì em tỉnh táo chưa, e nói đi
K ko 1 giọt nước mắt, nó vẫn nói ra câu gì. E hết kiên nhẫn, nhìn thẳng vào mắt K:
- Nói cho anh nghe đi, L là ai? Tại sao e ko nói? Sao e nỡ làm thế với a???
- E cũng ko muốn giấu a làm gì. Ừ thì e thik a L đấy, e có cảm tình vs a L đấy.
Đ** cụ đời chó má vl. Đã ăn cắp lại còn la làng chứ các bác E biết phải xử lí sao với trường hợp này đây. Đọc những bài của các bác tâm sự, e thấy lúc phát hiện gấu ngoại tình, chúng nó khóc lóc xin lỗi ghê lắm mà, sao K nó lại...như vậy với em
Lòng em đau thắt:
- Thế sao e ko nói gì với a. Em thik L như vậy, sao e ko nói
Lúc này nó mới nhỏ nước mắt
- E sợ mất anh - rồi òa lên (WTF??? thế tóm lại là nó muốn gì hả các bác)
Nội tâm e giằng xé kinh khủng. Con gái có quyền đem mình ra lựa chọn ư ??? Nhưng phần khác, e thấy nó càng khóc to e càng thương. Càng muốn cố gianh giật nó về phía mình
Chắc nhiều bác đọc đến đây lại muốn chửi em rồi đúng ko ạ Lấy đĩ về làm vợ chứ ai lại lấy vợ về làm đĩ. E cũng biết thế chứ. Nhưng 1 khi tình cảm e đã trao ai e khó có thể lấy lại đc lắm. E càng tổn thương càng yêu nhiều thì phải.
Em dỗ K cho cô ấy nín, và lại bình tĩnh nói chuyện. Nói thật chứ, e phải khâm phục em lúc ấy vl các bác ạ. Bình tĩnh và nghiêm túc đến bất ngờ
- Được, cứ coi như là e có quyền lựa chọn đi. A yêu e, nên a sẽ để e lựa chọn, a cho e thời gian suy nghĩ
Nói xong, e lạnh lùng ra về
Giờ nghĩ lại thấy mình cao thượng vl.
E chả có làm ăn đc cái đéo gì cả. Mấy thằng bạn rủ đi nhậu, bảo bỏ quách đi cho rồi. Khổ, bảo bỏ là bỏ đâu có dễ thế đc. E lại lê tê phê đến tận sáng. Về nhà mở đt thấy 1 đống tin nhắn. Đm, con gái thích nhắn tin thế nhỉ =.=
Đại loại là K nhắn cho e ntnày các bác ạ, để e túm váy cho nhanh:
- Em yêu anh, H à, a rất tốt vs e. Nhưng những ngày a đi xa a L quan tâm e rất nhiều, e cũng có chút cảm tình vs anh ấy. Em xin lỗi. Bọn e cũng mới chỉ quen nhau cách đây ko lâu thôi, chưa làm gì cả đâu
Đm, làm gì thì nó nói cho mình biết đấy =.= L quan tâm đến em, thế chắc anh thì ko chắc =.=
E thấy trong trường hợp này, níu kéo chả có ích mẹ gì. Bọn con gái càng làm kiêu. Thôi thì e quyết cứ để kệ mie đôi trẻ, dù trong lòng còn yêu K rất nhiều
Rồi tin nhắn cuối cùng K nhắn cho e là:
- Sáng mai a chở e đi học nhé. Nhớ a lắm!
E lại suy nghĩ các bác ạ, đhs nghĩ nhiều vl mà cuối cùng chả đi đến đâu =)) động vào mấy chuyện tình cảm là e đ' thể tỉnh táo và quyết đoán đc.
E biết tính K thân thiện thoải mái, có phần hơi đong đưa, lại xinh đẹp. Yêu K e cũng xác định, nếu gặp những thành phần chất hơn mình K cũng sẽ dễ siêu lòng lắm. Nhưng e ko ngờ, mọi việc nó chớp nhoáng như vậy, vào lúc mình ko ngờ tới, và cũng ko thể chuẩn bị từ trước.
Lại còn thế này nữa. Thằng L này nó trong hội nhiếp ảnh, chắc hay rủ rê K đi chụp ảnh rồi làm quen tán tỉnh. Khổ thế chứ, vì cái đẹp nên con gái dễ sa ngã thế ư =.=
Chả cần đợi K có câu trả lời, e cũng đã có quyết định cho riêng mình
$pageout $pagein Phần 4:
Sáng hôm sau e đến chở K đi học đúng hẹn, em vẫn ko nói gì, mặc cho K ngồi sau ôm eo rồi làm nũng. Con gái là chúa có cái bài làm mềm lòng đối phương, làm mình ko thể cứng đc
1 ngày...2 ngày...rồi vài ngày. Bọn em lại trở nên bình thường. Em quản lý gấu chặt chẽ hơn, cả về chuyện nhắn tin. K sắp thi cuối kì nên e bảo: cố thi cho tốt rồi thi xong anh cho đi chơi. K cười - 1 nụ cười khiến lòng e muốn xao xuyến. Nụ cười khiến e ko muốn rời xa :(
E lụy tình quá các bác ạ, dù biết mình làm thế là đ' đúng nhưng yêu K, em biết phải làm sao đây :(
2 tuần trôi qua. Buổi sáng đẹp trời hôm ấy, em lên Sở đầu tư làm thủ tục giấy tờ, trước khi đi gọi cho K xem K đã dậy chưa. Thấy giọng thều thào ngái ngủ, em cũng yên tâm. Đi về, tính rẽ vào quán cafe la cà với bọn bạn, đi qua Garden thấy cái dáng quen thuộc, đang nhí nhảnh đi bên cạnh 1 thằng cũng khá cao to cầm cái máy ảnh nháy liên hồi.
Chả lẽ bây giờ em phi ra đấy cho chúng nó 1 trận. Linh cảm e mách bảo đó chính là thằng L. Mà có là thằng M N hay O đi chăng nữa, K nói dối em là mới ngủ dậy nhưng giờ lại đang có mặt ở đây là đéo thể nào chấp nhận đc rồi.
Em bình tĩnh (lại bình tĩnh vl -,-) dừng xe bên đường xem đôi trẻ làm những gì. Giở điện thoại gọi cho K nhưng ko thấy nhấc máy. 1 lúc sau thấy K nt lại
- E vừa đi đường ko nghe máy đc anh iu, e đến lớp rồi nè
Mẹ nó chứ, em nó diễn đạt quá các bác ạ. Ko thể đợi đc lâu, e đ' nhắn lại, về thẳng công ty và đợi đến tối. Tối nay, mọi việc sẽ có hồi kết.
Tối em đến thẳng nhà K, thấy em nó mệt mỏi như vừa đi hành xác về. Trong đầu mường tượng cái cảnh chúng nó cả ngày thác loạn với nhau, e đã điên tiết rồi
- Sáng nay học gì thế em
- À, e đến trường bạn nó nhờ học hộ, điểm danh hộ nó ấy mà
- Thế à, sáng nay a qua Garden thấy có người giống em lắm
Mặt K biến sắc rõ rệt, mắt nhìn sang bên trái (các bác để ý tí nhé, nhìn sang bên trái là biểu hiện nói dối, chắc nhiều bác cũng biết rồi, em cứ chia sẻ thế)
Em nói vài câu thế thôi, rồi ra về, ko quên để lại lời nhắn:
- Cho anh gửi lời chào đến L nhé, a chúc nó có 1 sức khỏe tốt để cống hiến cho ngành nhiếp ảnh
Mặt em vênh lên rồi ra thẳng cửa. Đéo hiểu lúc đó sao em lại phát ngôn đc ra câu đấy nhỉ =))
Đêm đến, K liên tục gọi điện cho e, nt đính chính:
- A đừng hiểu lầm e mà, e chỉ coi L là bạn. Dù dạo gần đây a ấy có quan tâm đặc biệt đến e, nhưng e chỉ yêu a thôi
Giờ e tỉnh lắm các bác ạ. Cũng ko thể nghe thêm 1 lời nói nào nữa, dù là từ người mình yêu thương. Đau quá các bác à
2 ngày e mất tích, dùng 1 số điện thoại khác để liên lạc công việc, ko mảy may đả động đến K. Chiều hôm đó, K chủ động đến văn phòng chỗ e và nói chuyện.
- Em có chuyện muốn nói với a
- E cứ nói
- Mình ra chỗ nào đó đc không.
K và e ra quán cafe gần đấy, nhìn thẳng mắt K, e thấy K đang khóc, vừa khóc K vừa nói vs e rất dài
- A à, cảm ơn a những gì a làm cho e, a tốt vs e, e biết chứ. Nhưng e cần 1 người tinh tế, 1 người hiểu e, a hiểu ko? Ban đầu e tưởng vs L chỉ là cảm xúc rung động thoáng qua, nhưng hóa ra sau 1 thời gian e biết e đã yêu L. Em xin lỗi...
Lòng e như nghẹn lại các bác ạ, cố kìm nén nhưng nước mắt vẫn rơi
- Đấy là câu trả lời của e đúng ko???
- Em xin lỗi...
- Thôi - e hét lên - giờ xl thì làm gì. A cũng chả muốn níu kéo e đâu. Từ trước tới giờ, nếu a chưa tốt với e, a xin lỗi. E cứ đi theo người ta đi
Cảm giác này cả đời chắc ko bao giờ e quên đc mất. Nỗi đau về 1 tình yêu tan vỡ ntn các bác cũng thấm rồi chứ
Dù biết cô ấy sai, dù biết mình cao thượng, mình nhún nhường, nhưng cái đó ko quan trọng. Dù gì, cô ấy và em cũng đã có khoảng thời gian đẹp đẽ bên nhau. Em sẽ ko quên nụ cười hồn nhiên của cô ấy
Bao nhiêu điều cùng nhau trải qua. Dự định giới thiệu cô ấy với bố mẹ.
Em như 1 thằng điên suốt mấy ngày. Rượu chè bia bọt ko thằng nào cản đc em. Em lang thang lên fb ngắm lại ảnh 2 đứa mà ko dám xóa. Rồi vào fb K, thấy những tấm hình K đc thằng L kia chụp, K post đầy lên fb mà lòng em xót xa :(
"Em giờ vui áo hoa, tôi nhìn em lòng đau xót xa"
Càng nghĩ càng cay. Càng ngắm ảnh chúng nó, em càng đau. Nó thì có gì hơn em. Chắc gì L đã chiều K đc hơn em. Hay cùng lắm hơn em là suốt ngày chụp choẹt cho e những bức hình xinh tươi, trong khi e vì bận công việc nên ko để ý tới.
Thế mà e đã từng có ý định, làm đc nhiều tiền mua máy ảnh cho K rồi 2 đứa thỉnh thoảng đi chụp cùng nhau đấy. ĐAUUUUUUU
3 ngày liền em bê tha ko ăn uống gì cả. Cá nhân mình cũng đã làm ảnh hưởng đến cả 1 tập thể, e cũng biết vậy, nhưng giờ e đéo thiết gì cả. E ko thể dứt khoát gì đc lúc này.
CHẤP NHẬN 1 SỰ THẬT ĐAU ĐỚN: EM ĐÃ BỊ CẮM SỪNG!!!
"Gạt dòng lệ cay, 1 thời yêu em đắm say"
Em gạt thật, lao đầu vào công việc, ko có yêu đương gì sất, 1 lần là quá đủ.
Em chuyển nhà, đổi sđt cá nhân, tính cách em lạnh lùng xa cách hơn trước. Ko còn bất cần đời và cũng bớt dại gái. Em tích cực tập Gym, cuối tuần đi phượt cho thay đổi không khí. Và cũng từ đây, em quen H - gấu của em bây giờ
CÁC BÁC Ạ, NHỮNG LÚC CON NGƯỜI TA KO NGỜ TỚI NHẤT LẠI LÀ LÚC MÌNH ĐÓN NHẬN NHỮNG THỨ BẤT NGỜ NHẤT. KO NGỜ NHÂN QUẢ NÓ ĐẾN NHANH THẬT. CÂU CHUYỆN CỦA EM BÂY GIỜ MỚI BẮT ĐẦU
$pageout $pagein Phần 5:
Em quen H trong 1 lần đi phượt Hà Giang. H là bạn của bạn e, lúc đó H đang là SV năm 3 Ngoại thương. E cảm tình với H ngay từ lần gặp đầu tiên, biết thêm H cũng người Hải Phòng em càng quý mến H. H vừa hiền cũng vừa có chút đanh đá lém lỉnh, tóc ngắn ngang vai chứ ko dài như K.
Sau lần gặp gỡ định mệnh đó, e xin sđt và fb của H qua con bạn em. Càng tiếp xúc với H em càng có cảm tình ghê gớm. Các bác biết đấy, phải cái duyên nhau nên mọi chuyện hết sức thú vị
Trông vậy thôi chứ H kiêu lắm, tưởng là gần nhưng thực ra rất xa. Khác hẳn với K. Em về nhắn tin hỏi thăm trò chuyện với H, cả chục tin chả thấy nó rep lại phát nào =.= Kiêu vãi các bác ạ. Nhờ con bạn nằm vùng, nó giẫy lên
- Tao thách mày luôn, 1 thằng bên khoa Quản trị tán nó cả năm nay còn chẳng ăn ai
Nghe con bạn nói thế, em lại càng sôi máu. Bản tính em thời nào lại nổi lên. Nhưng giờ em chơi chiến thuật khác các bác ạ Cái thằng Quản trị gì gì đó e ko quan tâm, mưa dầm thấm lâu thế ko đc, em chơi mẹ nó mưa rào luôn =))
Dồn dập và liên tục, mai phục trước cổng trường em nó, sinh nhật đợi sảnh nhà A trường em nó tặng quà. Rồi hẹn hò...những ngày 2 đứa ở HP đi chơi với nhau. Em thấy cuộc đời nó tuyệt vời làm sao.
Em thấy, đúng là mất cái này nhưng đc cái quý giá hơn. Biết thế trước đ' phải đau khổ nhiều như vậy.
Và chốt lại, sau 6 tháng 12 ngày, H đã nhận lời làm ny em. Khỏi phải nói, em vui mừng và hạnh phúc ntn
Càng tiếp xúc với H, càng yêu H, em mới phát hiện ra cô ấy có nhiều thứ rất tuyệt vời. Cô ấy nấu ăn rất ngon :3 :3 :3 Nhìn cô ấy mướt mồ hôi trong bếp nấu 1 bữa ăn cho em mà em xúc động lắm các bác ạ Ngoài mẹ ra, đã bao giờ e được 1 người phụ nữ vì mình như vậy đâu.
Những ngày lễ kỉ niệm của 2 đứa, e mua quà tặng cho cô ấy, cô ấy đều lườm em và bảo là: tiền anh làm đc thì a hãy tiết kiệm, mua quà cho e làm gì cho tốn kém
Rồi những hôm kí đc vụ thầu lớn, phởn lên rủ cô ấy đi ăn nhà hàng, cô ấy nói: Đến đây em nấu cho có phải ngon hơn ko
Ko biết có phải em đang mơ ko nữa, nhưng các bác đừng bảo em cdsht. Có cdsht thật thì e cũng ko dám mơ có 1 người con gái như vậy đến với mình đâu. Sao cô ấy giờ mới xuất hiện
Cuối năm em ngỏ lời với cô ấy luôn, thấy cô ấy ngập ngừng, em bảo
- Tết anh sẽ về thăm bố mẹ em và nói chuyện với 2 bác. Em ko trốn anh đc đâu - Em hạnh phúc lắm các bác có biết kooooooooo
Em ko ngờ được là nhà H khá giả vậy, bố mẹ H giờ đã về hưu có mỗi mình H nên chiều cô ấy lắm. Nhưng H ko bao giờ có tính tiểu thư.
Em giờ rút kinh nghiệm, ko tội gì phải tính dài như trước. Đến đâu thì đến, tính ngắn thôi. Mọi chuyện sẽ bất ngờ xảy ra ko biết chừng.
Ra trường H đi làm cho 1 công ty liên doanh của Nhật, ngoài ra cũng sẵn máu buôn bán trong người, H cùng bạn góp vốn mở 1 quán cafe nhạc sống. Gì chứ, em ủng hộ H nhiệt liệt và hết mình. Có 1 cô vợ giỏi giang ai chẳng muốn đúng ko mấy bác ???
Và đời lại 1 lần nữa đéo như là mơ.
1 ngày đẹp trời nọ K quay lại, một lần nữa lại xuất hiện trong cuộc đời em. Trong khi e đã quên hẳn hình ảnh K, thì nó lại xuất hiện làm clg nhỉ ???
K 1 mình đến quán cafe của H. Hôm đấy, em với H có việc về HP mãi muộn mới lên, rồi ghé qua quán, thấy K ngồi đấy. E lặng người đi. Sợ H khó xử nên em coi như K như người xa lạ. Dường như K cũng hiểu đc sự lạnh nhạt đó của em nên ko tỏ thái độ gì. Lúc đó em chỉ mong H ko nhận ra được khoảnh khắc bất ngờ chạm mặt nhau lúc đấy
$pageout $pagein Phần 6:
Sau hôm đó, em hoang mang khó tả. Đ' thể hiểu cảm giác này ntn. K nó có ý định gì đây ??? Sao lại mò đến chỗ H làm gì chứ ??? Mà sao nó biết đc chứ ???
Mệt mỏi =.= Thôi kệ, giờ em đang yêu H và sẽ mãi yêu H, chả liên quan và cũng chả ảnh hưởng đến bố con thằng nào cả nên em đếch xoắn =.=
Mấy hôm sau bất ngờ em nhận đc tin nhắn từ 1 số máy lạ. Của K. Đại loại là hỏi thăm là tình hình dạo này e sống ntn ??? Mie, hỏi như bắt chuyện ấy nhỉ. Hay là GATO tiếc nuối chăng
Em cũng nhắn lại qua loa. Cũng ko tiện kể lại cho H vì sợ H buồn. Nhưng cũng may, H cũng ko biết gì thật.
Mấy hôm sau, K lại nt cho em. Đ' thể hiểu nổi, nó đang muốn gì ở em nữa. E ko rep nó cứ tiếp tục dồn dập nhắn tin. Toàn lời lẽ tình cảm như ngày nào:
- Tự nhiên e thấy nhớ a. A còn chút tc gì với e ko vậy???
WTF ??? E thấy hơi khinh khinh, ko nhắn lại và định xóa đi thì có điện thoại H gọi cho em. Giật cả mình gọi thật đúng lúc. Hóa ra là lai H đi đâu đó có việc, làm mình suýt rụng cả tim =.=
Và đó chính là sơ suất của em. Từ đó bắt đầu những chuyện e ko ngờ tới...
Ko hiểu sao e ko rep cho K, K càng nhắn. Và chuyện gì đến cũng đã đến. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra. Tính sơ suất của em đã hại chết em. H đã đọc đc những tin nhắn trong điện thoại
Các bác ạ, làm ny giận thà nó nổi nóng với mình, chửi mắng mình, bảo mình là đồ ko ra gì còn hơn...là im lặng chết người ntnày các bác ạ. Những ngày H im lặng với em là những ngày tim em ngừng đập
Khốn thế ko biết =.= Em hiểu tính H, thanh minh lúc này với H là tự hại mình. H là 1 cô gái thông minh, chắc rồi sẽ hiểu cho em. Em chờ đợi trong hy vọng
Tối hôm đó, H thì thầm hỏi em
- Anh ko còn chút tc gì với K thật chứ?
- E hiểu a mà
- E hỏi vậy thôi, e biết a là người ntn mà. A có biết vì sao e yêu a ko ???
- *mình hồi hộp*
- Vì anh là 1 nửa của em. Thế thôi. Ai dám cướp mất 1 nửa đó của em, sẽ biết tay em - rồi xấu hổ rúc rúc vào người mình.
Lúc đó em hạnh phúc lắm các bác à
Mọi chuyện có vẻ đã suôn sẻ trôi qua. Em thoát được khỏi K và những ngày im lặng ko tên của H. 1 tối đi nhậu vs mấy thằng bạn, thấy chúng nó vô tình kể
- Này, K ny cũ của mày sắp lấy chồng đấy. Vẫn yêu thằng L nhiếp ảnh đấy
- Ờ, kinh thế à, kệ chúng nó, anh rất mừng vì giờ chúng ta đã ko còn liên quan đến nhau. Trăm phần trăm chúng màyyyyyyy
Rồi câu chuyện đó em cũng mau chóng quên luôn. Trong tiềm thức em bấy giờ. K mãi mãi là dĩ vãng. Ván đã đóng thuyền thì nhổ ra làm cái giề nữa.
Vậy mà em đã nhầm các bác à. Con gái nó phức tạp vậy quá. Toàn làm những việc trái với quy luật tự nhiên là thế mẹ nào =.=
Trong lúc type đến đây em phải uống 2 lon bia cho tỉnh táo, lấy sức thức cùng các bác đêm nay
K công nhận là 1 bài toán khó giải.
Một chiều em về sớm, qua công ty H đón H về rồi 2 đứa ăn cơm với nhau. Các bác biết đấy, đc ny chăm quen, giờ thiếu hơi tý là ko chịu nổi
Thấy H gọi điện đến bảo: hôm nay có việc, mai a qua nhà e nhé!
Mình cũng chả mảy may nghi ngờ H, nhưng hôm sau đến nhà H, thấy H ngồi lặng thinh và khóc. E hoảng thực sự các bác ạ. Một người mạnh mẽ và luôn yêu đời như H, nếu khóc thì phải là 1 chuyện gì đấy rất khủng khiếp. Em vội lao đến nơi và ôm H
- Có chuyện gì, nói anh nghe
H bỏ tay em ra và chỉ vào cái phong bì trên bàn
- Tôi ko nghĩ a là người như vậy đâu. A cầm lấy nó và đi về đi. Từ giờ đừng bao giờ gặp tôi nữa.
E đứng như trời trồng. Trên tay em là 1 tấm ảnh em với K thân mật với nhau. Thực ra nói là thân mật nhưng cũng chỉ bán nude thôi, chứ ko phải như các bác nghĩ =.=
Đầu tiên, em lấy lại bình tĩnh và nói với H
- Đây là quá khứ của anh, em biết mà
- Quá khứ gì mà quá khứ, nếu là quá khứ tôi đâu phải tỏ thái độ với anh ntnày. Hôm qua tôi từ chối để anh đến nhà là vì chuyện này đấy. Hôm qua K đã đến gặp tôi và đưa tôi tấm hình này. K bảo với tôi là: chị về bảo ny chị, em cũng sắp lấy chồng rồi, sao anh H vẫn ko tha cho em vậy (xin lỗi các bác, em với gấu đều tên H nên làm các bác hơi khó phân biệt) Hôm trước chính anh H bảo còn nhớ em và rủ em làm những trò này đây.
Anh nghe thấy gì chưa ??? Giờ anh hiểu hết rồi đấy. Anh đi đi
E quá bàng hoàng và bất ngờ trước thái độ của H, một việc mà có lẽ người ngoài nhìn vào cũng biết chả khác gì trò trẻ con (mà công nhận tính K trẻ con lắm các bác ạ), lừa cũng chả ai tin. Sao 1 người như vợ em lại có thể tin vào chuyện trẻ con đó được chứ.
Bức ảnh đó em với K chụp từ đời tám hoánh nào rồi, chả hiểu sao K nó còn giữ làm gì. Mà chả hiểu tại sao H lại đi tin 1 chuyện như vậy
Đó là 1 câu hỏi làm em trăn trở suốt 1 thời gian dài. Tất nhiên em ko dễ dàng bỏ qua chuyện này. Em đợi 1 thời gian để H bình tĩnh và hỏi rõ tại sao H lại dễ dàng tin lời K như vậy.
Lần này, đau khổ thì ít mà bất ngờ thì nhiều các bác ạ!!!
Ắt hẳn phải có 1 nguyên nhân nào đó...
$pageout $pagein Phần 7:
Chắc sẽ không mấy ai ngờ đc nguyên nhân đó là gì. Vì khi type đến đây em là người trong cuộc còn chả hiểu đc nữa là các bác =.=
Em ko muốn thanh minh hay nói nhiều với H vì sự việc đã rành rành ra như thế. Em ko sai nên em ko sợ. Em yêu H và biết H cũng vậy, nên e nghĩ là mọi chuyện sẽ ổn.
Sau chuyện đổ vỡ với K, lần này em khá chai lì và bình tĩnh hơn, dù em yêu H nhiều rất nhiều, nhưng nếu vì 1 lý do nào đó phải dẫn đến chia tay, em tự nhủ phải thật mạnh mẽ và cứng rắn.
Khổ nỗi, cứng đến mấy cũng ko thể qua nổi cửa ải mĩ nhân.
Sau mấy hôm e kiềm chế ko gọi gặp gì H để H có thời gian suy nghĩ và bình tĩnh hơn. Thì đến hôm thứ 5 e ko thể chịu nổi. Tại sao 1 chuyển cỏn con như vậy H lại suy nghĩ lâu thế. Hay lại có vụ gì mới chăng ??? Hay K vẫn tiếp tục gặp H rồi nghĩ cái gì mới để phá em ??? Sao em vẫn ko yên đc đây ???
Em quyết định gọi điện cho H nhưng thuê bao ko liên lạc đc. Đến nhà H thì H đóng cửa. Gọi về cho bố mẹ H thì hai bác bảo là H ko về Hải Phòng. Xin sđt để liên lạc với H thì 2 bác bảo H vẫn dùng số cũ.......
Thế là thế éo nào >"<
Đợi đến nửa đêm mãi ko thấy về, gọi đến mấy đứa bạn thân của H, chả ai nhận H đang ở nhà chúng nó =.= đoàn kết vl =.=
Quyết định đi lang thang đêm thì...số đã đen lại còn lắm lông. Gặp mấy thằng cơ động nhìn thấy biển 16 là gọi vào xin vài lít
Em thí cho 2 lít cho đỡ lằng nhằng rồi dặt dẹo dắt xe đi tiếp. Giờ mà gặp cơ động nữa chắc mai em vào tù vì trót gây án mạng mất =.=
Đi lang thang đến 4h sáng quay về nhà ngủ vì quá mệt...
Hôm sau trời mưa lâm thâm, em đến nhà H, thấy H có nhà e ko chờ đợi gì nữa, phi thẳng vào nhà ngay. Gặp e, H vẫn chẳng nói chẳng rằng, e bắt H nhìn thẳng vào mắt em và nói
- Em giải thích đi, em thừa hiểu là bức ảnh đó bọn a đã chụp từ lâu rồi đúng ko ???
- Tôi chả hiểu gì cả, a đừng nói gì nữa, tôi mệt lắm, đi nghỉ đây
Em sờ trán H thấy sốt sốt, lo quá vội bắt H đi ngủ còn e chạy ra ngoài mua cho H bát cháo tim.
Đợi H ngủ say, e cũng hơi mệt mệt vì đêm qua lượn ác quá, sáng lại phi đến đây sớm. Thấy điện thoại H rung báo tin nhắn...
Em thề với các bác cái cảm giác lúc đấy quen vkl. Như thần giao cách cảm cmnl, những chuyện lặp lại giống nhau bao giờ cũng có 1 cảm giác gì đó giống hệt nhau. Đhs
Em mở điện thoại ra và...những dòng tin ấy lại đập vào mắt em. Có lẽ lúc ấy, tim em ko còn gì để vỡ vụn nữa các bác ạ
Một thằng đã trải qua 2 lần cắm sừng thì còn gì để mất hả các bác. Tại sao nó lại rơi vào trường hợp của em. Em đặc biệt vkl thế à
Những dòng tin nhắn làm quen thân mật giữa H và 1 người đàn ông số lạ, khác 1 điều H ko lưu tên người đó là ai. Và những gì em thấy đc là những dòng thắm thiết như 1 đôi mới yêu nhau
Em như ngã khuỵu ngay lúc đấy. Một người e hết lòng yêu thương, một người khiến em như đã tìm đc bến bờ của hạnh phúc giờ lại tiếp tục phản bội em ư ???
KHÔNG. Em cố gắng ko tin vào sự thật đó. Em cố gắng nghĩ đó là 1 sự nhầm lẫn trớ trêu. Người mình yêu bấy lâu nay ko phải là người dễ dàng thay đổi như vậy.
Và điều làm e càng ko thể ngờ đc là: NẾU ĐÃ YÊU 1 NGƯỜI KHÁC, H CỨ NÓI THẲNG VỚI EM, SAO VIỆN CỚ CỦA K ĐỂ GÂY ÁP LỰC CHO EM VÀ NÓI ĐÓ LÀ LÝ DO BẮT BỌN E PHẢI CHIA TAY ???
Em gần như cái cảm giác, mất niềm tin vào phụ nữ. H giờ đối xử với em như vậy, em còn tin đc ai ?
Trở về nhà như 1 thằng mất hồn. Bao nhiêu ý chí mạnh mẽ trước đây giờ đã trôi theo khói thuốc và những ngày bạt mạng rượu bia.
Sau hôm đó, em về thức trắng đúng 1 đêm. Tiếp ngày hôm sau, em đến gặp H hỏi rõ lý do. Dù gì cũng phải đưa cho em 1 lý do chính đáng. H cố tính tránh né em, em càng đau khổ. Em ko thể dễ dàng mất H như thế đc. Đến bấy giờ em vẫn chưa thể tin đc H phản bội em.
H chỉ bảo với em 1 câu: Rồi anh sẽ hiểu !!!
$pageout $pagein Phần 8:
Nói thật là sau lần H nói vậy, em đéo hiểu cái mẹ gì luôn =.=
Phản bội mà cũng phải cần lý do ư ??? Đời quá nhọ...
Em lại bạt mạng bê tha. Ko còn H ở bên chăm sóc em lại trông như thằng ốm đói
Có lần ghé qua cửa hàng H, cái T nhân viên nó bảo:
- Anh H dạo này sao ít thấy mặt thế. Anh chị có cãi cọ gì nhau ko vậy. Mấy hôm nay em thấy có anh nào qua chở chị H đi suốt đấy ???
Mie, lần này là đéo còn bàn cãi gì nữa rồi. Còn công khai thế nữa. E vẫn chưa thể chấp nhận chuyện này nó dễ dàng đc.
Nhưng nói thật là, mạnh mồm vậy thôi chứ, em cũng sợ ko dám đối mặt với sự thật lắm. Em dặn con T bao giờ chị H và cái thằng lạ mắt ấy qua quán thì nháy máy anh. Em sốt ruột chờ đợi.
Một hôm đang làm việc, con T nó nháy máy, biết có biến, e định qua nhưng chân mình ko dám bước. Em sợ phải đối mặt với cảnh tượng đó. Nhìn thấy người con gái của mình đang trong vòng tay người khác
Rồi e lại thôi mặc cho con T nó nháy liên tục, rồi nó nhắn lại:
- Anh ko qua ngay đi, chị H đi mất rồi
Em muốn qua xem mặt mũi cái thằng đó ntn lắm chứ, muốn biết nó là người ntn mà lại có thể dễ dàng qua mặt em chinh phục đc H ???
Trong lúc em chán chường đó, K - vâng lại là K - sao chọn đúng thời điểm thế ko biết, đã chủ động nhắn tin cho em, và đến gặp em. Nhìn K trông tiều tụy và xuống sắc rõ rệt. Đáng lẽ K phải vui tươi lên chứ, em nó sắp lấy chồng mà ???
Gặp em, K như ngã khuỵu, khóc nức nở:
- Anh H, a giận e lắm đúng ko ???
- Giận em giờ thì giải quyết đc gì. Nhưng sao e phải làm việc đó với anh
- Em xin lỗi......em.....ko biết nữa
Đợi nó vừa khóc vừa nói e sốt hết cả ruột
- Hôm nay gặp anh có việc gì, giờ chị H cũng bỏ anh mà đi rồi, e còn muốn gì nữa
- Em...thực sự xin lỗi...bọn e...m...anh L anh ấy
- Sao, bình tĩnh đi, giờ lòng a cũng đang rối mù lên đây
- Anh ấy...bỏ em rồi
Em lúc đó ko biết nên vui hay nên buồn. Giờ cười khẩy với nó bây giờ thì phũ quá. Chỉ nghĩ đc là: chắc là chơi chán rồi, giờ chạy theo mẫu nào tươi trẻ hơn, chân dài hơn, thế thôi
Trong lòng thực ra cũng có 1 chút thương cảm, vì giờ tình cảnh mình với K có khác gì nhau. Rồi chợt giật mình...có lẽ nào...trời đã sắp đặt. Mình và K kiểu đéo rồi cũng quay lại với nhau. KHÔNG. Ko thể nào như thế được. Nhưng tại sao lại trùng hợp vkl thế này nhỉ ???
- Anh H, a còn yêu e chứ ???
- Xin lỗi em, ngoài chị H anh sẽ ko yêu 1 ai khác đâu
Nói xong đứng dậy ra về. Giờ mình cũng kệ mẹ nó, chả buồn hỏi han gì thêm hay đưa nó về nhà nữa. Cứ nghĩ sau này cưới H có 1 cuộc sống sung túc để nó nhìn vào mà tiếc rẻ, giờ mình đâu khác gì nó.
Mà cớ tại sao, chồng sắp cưới của nó bỏ nó, nó đến gặp mình làm clg =.=
Mất thằng đấy tính có ngay thằng khác bù đắp vào chắc =.=
Cuộc đời thật trớ trêu các bác ạ =.=
Nhưng mọi chuyện cũng cần phải có lời giải thích. Em vẫn nhờ con T nằm vùng và moi đc kha khá thông tin của H
- Anh H, e là e chúa ghét cái thằng này, sao chị H lại phải lòng cái thằng này chứ, giờ chị H với nó thân lắm, đi đâu cũng kè kè. Sáng nay đi lễ, chiều nay về này, em nháy máy anh qua đây đi. Đùa chứ, anh cứ đứng nhìn đc như thế à ???
T à, anh mày biết làm gì khác đây ???
Hai mắt em lại nhòe đi
$pageout $pagein Phần 9: Hết
Vâng cái gì đến rồi nó cũng sẽ đến. Một vài thím đã đoán chuẩn vãi lìn. Nhưng đoán chuẩn thôi chưa đủ
Chiều em đợi con T nó nháy máy, em đã dặn lòng quyết tâm cao ngút ngàn là đến chiều nay, bằng mọi giá phải đối mặt với sự thật. Quyết tâm xem sự thật nó ntn để em còn dứt áo ra đi ko hối tiếc
...
Và giờ phút ấy cũng đã đến. T ơi T anh mong điện thoại của mày quá T ơi. 4h chiều, T nháy máy. Em lao như bay ra khỏi công ty mặc cho thằng bạn chửi đằng sau:
- Ờ cái đm thằng này, ai cho mày về sớm
Đến nơi, em đứng bên kia đường, thấy con T nó đang thập thò ở ngoài quán. Mày ngu vl T ạ, thập thò làm cái đ' gì cho đôi gian phu dâm phụ kia nó nghi ngờ chết mẹ tao
Em thấy H bước ra ngoài trước. Cái bóng dáng ấy em nhớ da diết, tưởng chừng như, chẳng cần biết bố con thằng nào, e chỉ muốn xông ra đấy và ôm chầm lấy H, quyết ko để thằng chó nào cướp mất...
Nhưng đ' thể tin vào mắt mình, thằng chó L nó bước ra sau và đang đi kè kè bên H.
Mie, chả lẽ bố mày vứt mẹ xe đây ra nện cho mày 1 trận
Tại sao lại là mày hả thằng chó. Mày cũng giỏi vl ra, 1 lúc cướp đi 2 phụ nữ của cuộc đời tao. 1 lúc khiến tao 2 lần đau khổ, tại sao vẫn chỉ là mày. Đ' biết kiếp trước nợ nần gì nó mà kiếp này nó trả mình ghê vãi
Đ' hiểu cơ duyên nào thằng cờ hó L này nó quen đc H các bác ạ =.=
Em nhớ ngay đến K. Nhưng ko thể gọi cho K lúc này. Nhỡ K đến đây gây sự chỉ thiệt cho H mà thôi.
Sao mọi chuyện càng ngày càng khó hiểu. Thằng L này nó có cái đ' gì mà khiến chị em mê mẩn vậy.
Lúc đó người em nóng như lửa đốt, em cũng chả dại gì ra đối mặt với thằng L vì sợ ko kiềm chế đc, em cho nó vài nhát =.= Em biết tính em chứ, cục cằn là ko thể kiểm soát nổi...
1 vài phút trôi qua, thằng chó L nó làm gì trong quán H lâu la đến vậy. Em định gọi cho con T thì thấy thằng L bước ra rồi về. Trước khi về còn ôm hôn H. Đm nó chứ, biến mẹ về đi ko án mạng sẽ ập xuống đầu mày bất cứ lúc nào =.=
Em bình tĩnh để nó đi hẳn, ra gặp H
- Em giải thích đi. Sao em quen thằng L
- Tôi quen và yêu 1 nhiếp ảnh gia có liên quan gì đến anh ư ???
- Nhưng tại sao lại là nó, tại sao ko phải thằng khác
- Tôi ko còn gì để nói với anh hết. Anh đã nhìn thấy rồi đấy, giờ anh về đi.
- Anh muốn gặp cả nó và cả em nói chuyện
- Sao bọn tôi lại phải nói chuyện với anh
- Vì anh thấy chúng ta cần phải nói chuyện, anh có 1 số chuyện muốn giải quyết với thằng chó đấy
- Thế thì anh đi mà gặp anh L, liên quan gì đến tôi
- Em phải có mặt, anh sẽ làm chuyện này cho ra nhẽ
H im lặng 1 lúc lâu, có lẽ quá thấu hiểu bản tính kì quái của em, H đồng ý.
Em hẹn H ngày mai, H bảo: mai bọn tôi đi có việc rồi
- Việc đéo gì vào cuối tuần thế ???
- Liên quan gì đến anh, chúng tôi yêu nhau cuối tuần ko đc phép đi chơi với nhau sao.
WTF??? Em đang nghe cái gì bên tai đây. H yêu thằng chó ấy ư ???
Đệch, 2 lần trong cuộc đời em phải nghe 2 người phụ nữ em yêu thương nói câu đó với em vì 1 thằng chó khác
Ko còn gì để đau. Cuộc đời em như chết lần thứ 2. Em bình tĩnh
- Vậy thì...thứ 2, tôi hẹn gặp 2 người. Ngay tại đây.
- OK. Rồi H bỏ vào trong quán
Con T chạy ra động viên e, rồi lại chạy vào nói gì đó với H
Trời đất như đang sụp đổ trước mắt. Thứ 2 e sẽ phải đối diện với 1 sự thật, có lẽ mức độ phũ phàng của nó ntn ngay lúc này đây, e chưa thể nghĩ nổi. Và em ko muốn nghĩ
Em thức trắng đến ngày CN. Rồi mệt quá thiếp đến chiều lúc nào ko biết.
Chắc các bác cũng thắc mắc sao em ko gọi cho K. Gọi cho K lúc này chả khác nào mình là thằng chẳng ra gì. Rồi K sẽ làm ầm chuyện này lên, rồi H là người sẽ phải chịu thiệt thòi và mất mặt, chứ đéo phải thằng chó kia đâu
...
Tối CN dài lê thê, em ko muốn ngủ nữa, em muốn thức đến sáng luôn. Đối diện với nó càng sớm càng tốt
E bỏ việc mấy hôm nay có thèm đến công ty đâu.
Sáng thứ 2 em rất bình tĩnh, ko hiểu sao chân tay hơi run 1 tí. Chắc do sức khỏe yếu thật chứ ko phải do tâm lý.
Em đến quán của H. Thấy em, con T nó chạy ra nháy nháy.
Vào trong H và thằng chó L đang ngồi cạnh nhau trò chuyện gì đó hết sức thú vị. Cười cười cái ***. Thấy em đến, H ra hiệu cho L thôi dán mắt vào cái điện thoại. Thằng chó L lúc đấy nó nhìn thấy em chắc cũng hốt chả kém cái cảm giác em nhìn thấy H vs nó ngày hôm kia đâu.
Chắc nó đang mừng thầm trong bụng là: mình là thằng đàn ông may mắn đã khiến cho thằng khác phải cắm sừng 2 lần.
Nghĩ đến thế thôi, e cũng ức thật đấy, nhưng chuyện giữa em và H lúc này đối với em quan trọng hơn
...
Em từ từ bước tới chỗ hai người họ đang ngồi.
H bất ngờ đứng dậy, tiến về phía em và nói:
- Giới thiệu với anh, đây là H - chồng sắp cưới của em
Một đòn chết 2. 2 thằng em trơ mắt nhìn nhau. Tai em ù đi. Chắc thằng kia cũng thế. À mà ko, 1 đòn này chết kha khá, thêm cả mấy đứa nhân viên trong quán đang há hốc mồm.
Em quay sang nhìn H:
- H, em sao vậy??? e đang nói gì vậy???
Em ko biết lúc đó H định làm gì nữa, nhưng trong đầu em lúc bấy giờ, em chưa thể logic đc chuyện gì đang xảy ra. Ts mọi lần thông minh vãi ra, mà giờ ngu lâu vl
- Anh L, đây là H chồng sắp cưới của em. Sao a ko nói gì vậy
Thằng chó L nhìn H
- Em đang làm gì vậy, định trêu anh à???
- Anh L, anh bình tĩnh đi, anh nghe em nói này. Anh H là chồng sắp cưới của em, đúng như những gì anh đang nghe đấy - vừa nói H vừa lôi ra trong cặp 1 tấm ảnh - a xem đi
- Cái gì đây??? thế này là thế nào, e giải thích đi. K và H và em..........
- Ừ nó là thế đấy - H nói tiếp - chồng sắp cưới của em và vợ sắp cưới của anh trước đây đã có 1 thời mặn nồng với nhau như trong tấm hình đấy đấy. Khi nghe tin qua anh H em biết đc là K và anh sắp lấy nhau, em cũng mừng thay cho K. Nhưng ko ngờ, K còn cố tình phá hoại anh H là ntn???
Em ngồi trân trên như khúc gỗ nghe người phụ nữ của mình nói:
- Trước khi quen a, e vẫn nghĩ a tử tế lắm đấy, nhưng e muốn a hiểu, cái cảm giác a H đã phải trải qua ntn. A đã khiến a ấy ntn ???
Cô ấy đối vs em lúc ấy...như đức mẹ vậy các thím ạ
- Anh...ko hiểu...anh yêu em H à, bọn mình đang...
- Em ko yêu anh đâu, anh đừng hiểu lầm suốt mấy tháng qua em dành tình yêu cho anh, em chỉ muốn a nếm cái cảm giác a đã làm đối với a H thôi. Khi mất đi người phụ nữ mình yêu là ntn. Còn giờ thì a về đi, mình ko quen biết nhau. A về đi, a còn ở lại anh H ko để cho anh yên đâu. Mà bỏ vợ sắp cưới để chạy theo gái như anh cũng đâu tốt đẹp gì.
- Mày đi về đi, tao cho mày con đường sống - em cũng mạnh mồm nói thêm vào cho thằng này nó són luôn - Cả K nữa, mày nghĩ mày dễ dàng cướp đi 1 người phụ nữ khỏi tay thằng khác là mày chiến thắng à. Mày nhầm rồi, mày cướp đi đc, thì thằng khác nó cũng sẽ cướp đi đc khỏi tay mày. Mày còn ở quán tao làm đ' gì. Biến!!!
Nó ra khỏi quán vẫn còn ko quên nói vọng lại
- Mẹ kiếp
Khỏi phải nói, lúc đó niềm hạnh phúc em đc nhân lên nhiều bao giờ hết. Em ôm chầm lấy H, và đòi kiểm tra cô ấy
- Thằng đấy mà đòi động đc vào người em á.
Và sau đó là màn "tra hỏi" cô ấy:
- Sao ko nói gì với anh, em đã biết hết mọi chuyện từ lâu rồi á
- Nói cho anh thì hỏng bét à. K cũng biết hết rồi. Em đoán nó sẽ đến tìm anh, nó đến thật. Đáng lẽ sự việc ko đến mức như vậy đâu, e cũng ko nỡ làm gia đình họ tan vỡ. Nhưng họ cố tình phá hoại gia đình mình, e ko để yên đâu
-...
- Ngay từ đầu, K nhắn tin cho a e đều biết hết đấy chứ, nhưng e cố làm lơ coi như chuyện nhỏ, vì em tin anh. Nhưng đến mức độ K gặp em và đưa cho em tấm ảnh, thì em ko thể chịu đc nữa
- Ko chịu đc cái gì. E ko tin anh à
- Sao a ngốc thế. A nghĩ e ngu thế à ??? Em đã bảo e tin a mà. E ko chịu đc là ko chịu đc cái hành động của K. Sắp lấy chồng rồi mà còn cố vớt vát chồng người khác. Em cho nó mất chồng luôn. Dám đùa với em à.
Nó và chồng nó phải trả giá về những gì đã gây ra cho anh.
Em bắt đầu rưng rưng
- Vợ anh là nhất mà, nhưng phải nói cho a chứ. E cứ cố đổ thừa cái ảnh lên đầu a làm a tức ko chịu nổi
- Để a biết thì a xử L trước cả em à.
Mấy thằng nhiếp ảnh nhìn thấy gái là tớn tác cả lên. Tưởng L thế nào, thua xa anh xã nhà mình.
Chưa lúc nào em yêu H như lúc đó các bác à. Đời em chính thức sang trang. Em biết mà. Em tin H mà. H đã ko khiến em thất vọng
E nghĩ cũng đúng, chịu đau chịu khổ 1 thời gian để diệt cỏ diệt tận gốc. Thế mới xứng đáng cái giá phải trả cho đôi gian phu dâm phụ kia. Mặc dù H làm em quả đau quá, suýt bỏ mạng
Em cũng phải phục H ở chỗ H tính toán như thần. Các bác đừng phán bừa H học qua trường lớp tâm lý nào. Phụ nữ họ nhạy cảm sẵn, chả cần phải học.
H sau này kể lại với em thêm nhiều tình tiết, em còn choáng hơn, H bảo biết thừa con T tay trong cho em, và tính toán đến chính xác thời điểm em bắt gặp H và L về quán với nhau.
Và H còn khủng đến mức phải khiến em là người nói ra lời hẹn gặp nhau 3 mặt 1 lời giữa em H và thằng L.
Lúc em gân cổ lên đòi gặp mặt cả 2 người để nói chuyện. H mừng thầm trong bụng: dụ được em rồi, mọi việc sẽ mau chóng kết thúc đúng kế hoạch
@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@
...
Thôi em kết cmn đây, em buồn ngủ rồi, mà em biết các bác cũng mệt mỏi rồi khi phải chờ đơi. Em đã giữ đúng lời hứa với mình là trong đêm nay tâm sự hết ra với các bác, ko chơi trò són style =))))))))))))
Các bác ạ, nhân quả thường đến sớm hơn mình tưởng. Kẻ phụ mình ắt sẽ sớm gặp lấy quả thôi. Sau việc này em tin lắm. Em kể cũng chỉ muốn chia sẻ cho các bác thôi, các bác đừng mất quá nhiều niềm tin vào con gái. Bị người khác phụ, nhưng sau này sẽ gặp đc người hơn gấp cả chục lần ^^
Hiện tại em và H đang rất hạnh phúc. Bọn em đính hôn ko lâu sau đó vì em ko thể đợi đc nữa =)) Bố mẹ vợ đã cho phép H về ở với em, hiện tại H đã có thằng cu đc 4 tháng tuổi. Bọn em đang mong từng ngày cháu chào đời.
Thôi tạm biệt các bác! Chúc các bác gặp đc tình yêu đích thực, nhưng đừng có đau tim quá như chuyện của em
$pageout
Gửi Bình Luận Facebook Blogger